Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng cười, chưa đem bọn họ coi là uy hiếp.
Khẽ cất bước.
Thùng!
Lúc chân trái giẫm ở trên cầu thang, cũng giống như giẫm ở trên linh hồn, bản tôn thần tâm nổ vang một trận. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng sớm có kinh nghiệm không dao động, sau khi bình phục bản tôn thần tâm chấn động, liền bước ra bước thứ hai.
Một bước một bước lại một bước...
Không ngừng hướng lên trên đi.
Quả thực, không có bất cứ đại năng giả nào dám đến phá, thậm chí cũng không có một ai dám đi vào cổ thần điện, bởi vì hai vị tôn giả Tu Hoàng quốc chết mang đến chấn nhiếp quá lớn cho bọn họ.
...
Đi trên cầu thang càng lúc càng cao, cách hắc hồ lô càng lúc càng gần, hư không dao động vặn vẹo cũng đánh vào trên người, nhiệt độ càng thêm nóng cháy, linh hồn chấn động cũng mạnh thêm, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn cắn răng xông lên trên, thậm chí dần dần, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ cảm thấy chung quanh tất cả đều đang nổ vang. Hắn biết, trên thực tế chung quanh vẫn tương đối yên tĩnh, là linh hồn của mình đang nổ vang.
Vô cùng nóng cháy! Nổ vang không ngừng!
Đông Bá Tuyết Ưng đi đường cũng bắt đầu có chút lảo đảo, nhưng hắn vẫn nghiến răng chống đỡ, ‘Tâm Ý Như Đao’, ý chí của hắn quán triệt toàn bộ bản tôn thần tâm, hắn mặc dù lảo đảo vẫn đang tiến lên phía trước. Mỗi lần nghỉ một lát, lại tiến lên một bước.
Rốt cuộc, đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280795/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.