Băng Tuyết động thiên.
Gió lạnh thổi, bông tuyết bay, tuyết lớn như lông ngỗng đem phủ lên toàn bộ đại địa một tầng tuyết trắng.
Đông Bá Tuyết Ưng vừa mới tiến đến cũng cảm thấy một tia hàn ý thấu xương, những bông tuyết kia cũng rơi ở trên người hắn, nhưng nháy mắt đã bị Thái Hạo lực chấn động ra.
Lấy ra lệnh bài tam ma điện, theo lệnh bài cảm ứng Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục tiến lên.
...
Giống với hai lần trước, cũng là bị bọt khí đột nhiên xuất hiện bao phủ, trực tiếp hư không truyền tống đến chỗ ‘Luyện Tâm điện’.
Đông Bá Tuyết Ưng thưởng thức cảnh sắc trước mắt, chung quanh là một mảng tuyết đọng, trung ương đất tuyết là một đại điện tuyết đọng bao phủ thành, tuyết đọng trên đại điện có một số đã rủ xuống đến trên mặt đất, trên cửa chính của đại điện có ba chữ phù cổ xưa—— Luyện Tâm điện.
Bước vào trong điện, trong điện không có tuyết đọng, trên bức tường loang lổ có văn tự rậm rạp, chính là một bí thuật cuối cùng trong ba đại bí thuật cơ sở —— Luyện Tâm bí thuật.
“Luyện Tâm bí thuật.”
Một thanh âm già nua vang lên.
Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn, trong điện xuất hiện một lão giả áo bào trắng đầu bạc râu bạc, chòm râu của lão giả rủ đến ngực, “Tiểu gia hỏa Hủy Diệt quân đoàn, Luyện Tâm bí thuật là một loại khó nhất trong ba đại bí thuật cơ sở, từ khi ma tổ sáng tạo Lục Đạo Thiên Luân, để lại ‘Tam ma điện’ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280753/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.