“Gào ~~~”
Viễn cổ ác ma kia đứng thẳng người, đầu chó hướng lên trời rống giận, thanh âm sinh ra sóng xung kích hướng bốn phương tám hướng lan đi, truyền phi thường nhanh, mặc dù cách hơn một ngàn ức dặm, trên không Đông Bá Tuyết Ưng cũng vẫn có từng vòng gợn sóng không gian.
Lập tức, viễn cổ ác ma biến mất vào hư không.
“Nhắm chừng đổi chỗ đi ngủ rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng lặng lẽ nói, “Thực lực của nó hẳn là tương đương với sư huynh ta Thanh Quân, thậm chí trên vận dụng cảnh giới còn kém chút.”
“Xem ra so sánh với sư huynh bọn họ, ta còn kém xa.”
Đông Bá Tuyết Ưng quan sát một trận chiến vừa rồi, cũng càng thêm tỉnh táo.
“Đi tam ma điện.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức bắt đầu thuấn di, hướng tới một cái động thiên khác ‘Hắc Vũ động thiên’ của hạ tam động thiên.
Vù vù vù.
Một lần này hắn chạy đi cũng nhanh, mỗi lần thuấn di đều hơn một ngàn ức dặm, nhanh chóng hướng chỗ thông đạo của Huyết Ma động thiên cùng Hắc Vũ động thiên chạy đi.
Bầu trời một mảng màu máu.
Đáp xuống trên đỉnh núi, sắc mặt Họa Chúc hộ pháp khó coi, hắn quay đầu còn hướng viễn cổ ác ma chỗ xa xôi nhìn nhìn: “Chẳng những dùng mất một cái lá cây Hư Không Tổ Thụ, ngay cả thủ hộ thánh giáp của Mẫu Tổ cũng bị ép vận dụng, uy lực súc tích trong thánh giáp tổn thất hơn phân nửa, lần này không thể đối phó Đông Bá Tuyết Ưng, còn tổn thất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280749/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.