“Hừ hừ, chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng cao giọng cười nhạo, “Các ngươi lúc trước đã có một vị hộ pháp chết ở trong tay ta, chỉ bằng các ngươi cũng muốn khiến ta chạy? Nhưng lá gan của các ngươi cũng rất lớn, thế mà dám ở bên cạnh viễn cổ ác ma đối phó ta.”
“Thế giới chung quanh hoàn toàn phong bế, ngươi căn bản không ra được, cho nên ngươi dù muốn chạy trốn cũng chạy không thoát. Về phần viễn cổ ác ma, nơi này động tĩnh chiến đấu lớn nữa, bên ngoài cũng không phát hiện được, cho nên lần này ngươi chết chắc rồi.” Thanh âm Họa Chúc hộ pháp hùng hồn, hắn vừa dứt lời trong tay đã xuất hiện một cây trượng gỗ cực lớn màu xanh, mộc trượng màu xanh đột nhiên phóng to.
Vút.
Họa Chúc hộ pháp cầm mộc trượng cực lớn, vung lướt qua không trung, luận quy tắc ảo diệu khiến Đông Bá Tuyết Ưng vì thế mà âm thầm lắc đầu, cảnh giới quả thực thấp. Nhưng tốc độ kia uy thế kia lại vượt xa Sanh Vân hộ pháp lúc trước.
“Ầm ầm ầm ~~~” mộc trượng lướt qua không trung, nghiền áp không gian, thế giới phong bế trăm ức dặm cũng chấn động. Hiển nhiên uy thế của mộc trượng đã mạnh vượt qua cực hạn thừa nhận của toàn bộ thế giới trăm ức dặm, rất nhiều khu vực cũng đã xuất hiện vết nứt.
Từng giao thủ với Sanh Vân hộ pháp Đông Bá Tuyết Ưng rất rõ, một chiêu này mình khẳng định không chống đỡ được, sợ phải bị thương.
Mặc kệ như thế nào.
Đông Bá Tuyết Ưng hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280743/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.