Phi hành hơn ba canh giờ.
Bỗng nhiên con ngươi Đông Bá Tuyết Ưng co rụt lại nhìn chằm chằm xa xa.
Xa xa là núi lớn liên miên uốn lượn, trên ngọn núi lớn thậm chí cũng có cỏ dại mọc rậm rạp.
“Đây là?” Đôi mắt Đông Bá Tuyết Ưng tốt cỡ nào, thân thể mạnh mẽ vượt xa chân thần, con kiến ngoài cả ức dặm có mấy chân cũng có thể thấy rõ, đừng nói ngọn núi lớn liên miên này, hắn có thể rõ ràng đem ‘diện mạo thật sự’ của ngọn núi lớn liên miên dưới vô số cỏ dại nhìn rõ.
Đây là một tồn tại ghé vào nơi đó ngủ say.
Ghé vào nơi đó, thân thể khổng lồ, đầu của nó thì cúi trên mặt đất, từ một góc độ này của Đông Bá Tuyết Ưng đến xem, có thể nhìn thấy một đôi tai cực lớn rủ xuống! Gương mặt nó tuy bị che lấp, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn có thể ‘thấy’ rõ ràng, thao túng ánh sáng, thao túng hư không đối với Đông Bá Tuyết Ưng không có một chút khó khăn.
Hắn rõ ràng ‘nhìn thấy’ bộ dáng gương mặt kia, bộ dáng cái đầu giống như đầu chó!
Đây là một tồn tại thân người đầu chó, dài ngàn ức dặm.
Chỉ có cẩn thận cảm ứng...
Mới có thể cảm ứng được hình thể khổng lồ đang ngủ say này, chỗ bụng thân thể nó đang lấy tốc độ phi thường phi thường thong thả bành trướng, nhắm chừng nó hít thở một lần cũng là năm tháng không biết dài bao lâu, sợ cũng lấy ức năm làm đơn vị, tốc độ bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280735/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.