Đông Bá Tuyết Ưng mượn dùng ‘Hư giới đạo’, thiên địa hư giới kéo dài mở ra luôn luôn quan sát nhất cử nhất động của vị hộ pháp Mẫu Tổ giáo kia.
Sanh Vân hộ pháp âm thầm rình mò Đông Bá Tuyết Ưng, hơn nữa thân thể dung nhập hư không không ngừng tới gần.
“Hừ hừ hừ. Một tên giới thần tứ trọng thiên cũng dám đến Lục Đạo Thiên Luân, là ỷ vào phòng ngự lợi hại? Ngươi phòng ngự lợi hại, ta cùng với hộ pháp khác chỉ sợ thật sự khó có thể đánh chết ngươi, nhưng muốn vây khốn ngươi lại thoải mái hơn nhiều.” Sanh Vân hộ pháp nhanh chóng phi hành tới gần. Khi khoảng cách hai bên thu nhỏ lại đến phạm vi chỉ mấy ức dặm, Sanh Vân hộ pháp cũng không dám tới gần chút nữa nữa.
Một đôi mắt của hắn có lục quang, âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng xa xa phi hành tựa như hoàn toàn không biết gì.
“Vù.”
Vô số tóc màu xanh lục của hắn nhanh chóng sinh trưởng, mỗi một sợi tóc đều trốn vào hư không, bắt đầu từ bốn phương tám hướng bắt đầu vờn quanh Đông Bá Tuyết Ưng.
Tóc màu xanh lục giống như binh khí, tốc độ kéo dài cực nhanh, rất nhanh ở chung quanh Đông Bá Tuyết Ưng hình thành một quả cầu hoàn toàn phong bế, mà Đông Bá Tuyết Ưng thì ở trung ương quả cầu vô số sợi tóc cấu thành này. Giờ phút này hắn còn một bộ dáng giật mình không biết, vẫn đang phi hành. Hắn phi hành, nhà giam hình cầu sợi tóc hình thành cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280729/chuong-910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.