Chương trước
Chương sau
“Nếu là vật phẩm tầm thường thì thôi, ta tặng cho Thủy Ma vương cũng đồng ý. Nhưng các ngươi nghĩ hẳn cũng nghe nói, ta vì một viên Thái Dương Tinh Hạch Thạch này trả giá rất lớn! Sau khi Trúc thánh giả đoạt đi, ta dù đánh đến đại lục trúc đen của hắn cũng phải đoạt lại.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Nó đối với ta cực kỳ quan trọng, thật sự không có cách nào.”

Sứ giả ngầm bực, lập tức nói: “Đế quân, Thủy Ma vương vĩ đại cũng bảo ta mang đến một bảo vật, để đổi lấy Thái Dương Tinh Hạch Thạch, đế quân xem trước một chút?”

“Ồ?” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Đế quân mời xem.” Sứ giả rất tự đắc vung tay lên, trước mặt lập tức có một giọt chất lỏng màu vàng lơ lửng, trên chất lỏng màu vàng có vô số phù văn lưu động, “Đây là tuyệt học Nhất Tuyến Dẫn thiên thứ ba, đế quân có thể tiếp nhận một lần truyền thừa.”

Đông Bá Tuyết Ưng nghe sắc mặt trầm xuống.

Tuyệt học Nhất Tuyến Dẫn tên tuổi rất lớn, là một trong các tuyệt học chủ nhân Hồ Tâm đảo truyền lại trong tình báo ghi lại mình biết. Tuyệt họcNhất Tuyến Dẫn vốn là sáu giọt chất lỏng màu vàng, hơn nữa quỷ dị là sáu giọt chất lỏng màu vàng này căn bản sẽ không đồng thời xuất hiện ở một kỷ nguyên vũ trụ! Một kỷ nguyên vũ trụ, nhiều nhất đồng thời xuất hiện năm giọt.

Dựa theo nội dung tu hành, sáu giọt, hai thiên đầu là giới thần tu hành. Thiên thứ ba là chân thần bình thường tu hành dùng, thiên thứ tư là tôn giả tu hành, thiên thứ năm là chúa tể tu hành, thiên thứ sáu thì càng cao. Từ đó có thể nhìn ra làm tồn tại thực lực mạnh nhất của các vũ trụ kỷ nguyên, tuyệt học tự nghĩ ra cũng khủng bố như thế.

“Chỉ thiên thứ ba, không có thiên thứ nhất thiên thứ hai, ta cũng không thể tu hành.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nói.

“Đế quân có thể tham khảo tìm hiểu.” Sứ giả nói.

“Đáng tiếc, ta là giới thần tứ trọng thiên.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh nhạt nói. Một tuyệt học không thể tu hành cũng không có tác dụng tìm hiểu gì, chỉ một lần truyền thừa, đã muốn đổi ‘Thái Dương Tinh Hạch Thạch’?

Huyết Ma quyển của mình cũng là một trong sáu đại truyền thừa của ma tổ, vì để Liên Quân tinh chủ hỗ trợ, Huyết Ma quyển quyển thượng cũng để nàng phái ra một đệ tử học một lần truyền thừa, hơn nữa còn đặt vào nhân tình hứa hẹn, còn phải giúp nàng bổ toàn trận đồ. Hơn nữa mình còn là dâng Hư Không Hắc Nê cùng mười hai loại tài liệu quý giá, như vậy mới đạt được một viên Thái Dương Tinh Hạch Thạch.

Chỉ một cái tuyệt học thiên thứ ba không trọn vẹn không có tác dụng, học một lần, đã muốn lấy đi Thái Dương Tinh Hạch Thạch?

Giá trị chênh lệch không chỉ gấp mười.

“Thái Dương Tinh Hạch Thạch đối với ta cực kỳ quan trọng. Thứ ta không thể cho Thủy Ma vương.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy.

“Đông Bá đế quân, Thủy Ma vương vĩ đại cần một viên Thái Dương Tinh Hạch Thạch này, chẳng lẽ ngươi dám làm trái Thủy Ma vương vĩ đại?” Sứ giả sốt ruột. Thủy Ma vương kia vốn là tính tình quái đản, quá khứ ngay cả chúa tể cũng không để vào mắt. Hiện tại tuy bị Nguyên Sơ chủ nhân giáo huấn, nhưng cũng là kính sợ các chúa tể, đối đãi tôn giả khác đều có chút khinh thường để ý, đối với Đông Bá Tuyết Ưng một giới thần tứ trọng thiên, thì càng không để vào mắt.

Hắn cảm thấy đã cho bậc thang xuống, Đông Bá Tuyết Ưng còn không ngoan ngoãn giao ra?

Nhiều năm như vậy, hắn cũng quen rồi. Đại năng giả tầm thường nghe được tên ‘Thủy Ma vương’ nào dám làm trái, đều là ngoan ngoãn hai tay dâng lên. Bởi vì giao dịch không công bằng, cho nên âm thầm có rất nhiều câu oán hận đối với hắn, xưng hô ‘Ma vương’ này là danh xứng với thực.

“Làm trái?” Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng. “Ngươi một giới thần tam trọng thiên cũng dám hò hét ở chỗ của ta.”

Oành ~~~

Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng phát lạnh.

Một lực lượng kinh khủng mênh mông chợt bao trùm vị sứ giả kia, sứ giả cảm giác thiên địa tối sầm lại, lực lượng khủng bố đè ép hắn, hắn không thể động đậy không nhìn thấy cũng không nghe được.

Sau đó lại lần nữa khôi phục cảm ứng, hắn khẽ ngẩng đầu, phát hiện đã đến ngoài cửa lớn Đông Bá đế quân phủ.

“Cút!” Một thanh âm ầm ầm nổ vang bên tai hắn.

Sứ giả cảm thấy trong lòng phát run.

“Quá lớn mật, quá lớn mật.” Sứ giả cũng không dám đi tìm Đông Bá Tuyết Ưng phiền toái nữa. Hắn một giới thần tam trọng thiên, Đông Bá Tuyết Ưng lật tay có thể diệt hắn.

...

Trong cung điện.

Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có hàn khí. Lúc trước ở nơi Diệp thánh giả hắn cảm giác được một tia châm chọc và xem thường từ trong xương tủy. Nhưng lần này loại cảm giác không để vào mắt đó của ‘Thủy Ma vương’ lại càng mạnh hơn! Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng phải thừa nhận... Làm tồn tại khủng bố có thể khiêu khích chúa tể, cũng có tư cách như vậy.

“Ta tuy một giới thần tứ trọng thiên nho nhỏ, nhưng Thủy Ma vương hắn có gan đến Hắc Vụ hải của ta giương oai?” Đông Bá Tuyết Ưng cười lạnh.

Lãnh thổ Huyết Nhận thần đình.

Chém giết bình thường thì thôi, như Thủy Ma vương loại cấp số này dám động thủ, đừng nói động thủ đối với Đông Bá Tuyết Ưng, dù động thủ đối với bất cứ một đại năng giả nào đầu nhập vào Huyết Nhận thần đế! Huyết Nhận thần đế đều sẽ nháy mắt xuất hiện động thủ. Đây cũng là nghĩa vụ sau khi đầu nhập vào Huyết Nhận thần đế... Huyết Nhận thần đế gánh vác. Nếu không những đại năng kia vì sao phải đầu nhập vào?

Huyết Nhận thần đế là hạng nhất vũ trụ thần ma bảng, sức uy hiếp so với Nguyên Sơ chủ nhân còn mạnh hơn.

Đông Bá Tuyết Ưng vốn không muốn đắc tội vị Thủy Ma vương kia, chỉ cần Thủy Ma vương trả giá cao chút ‘công bằng’ chút, mặc dù chịu chút thiệt thòi nhỏ hắn cũng không để ý. Dù sao Thái Dương Tinh Hạch Thạch nay Xích Hỏa lão tổ không cần, hắn tạm thời cũng không dùng.

Nhưng ——

Muốn dùng cái giá hầu như lấy không, cầm đi! Thái Dương Tinh Hạch Thạch còn chưa rẻ như vậy!

******

Đuổi vị sứ giả kia đi xong.

Kế tiếp cũng là bình tĩnh trước sau như một, Thủy Ma vương cũng không đến vận dụng bất cứ thủ đoạn nào nữa, hiển nhiên hắn đối với chúa tể vẫn có lòng kính sợ, đối với ‘Huyết Nhận thần đế’ thì càng thêm kính sợ.

Thời gian trôi qua.

Đảo mắt Trúc thánh giả chết đã trôi qua hơn hai ngàn năm.

“Ta cảm giác tích lũy rất hùng hậu, trong minh minh thiên địa quy tắc cũng mơ mơ hồ hồ, lúc nào cũng có thể nắm giữ, nhưng vẫn ngộ không ra. Xem ra, vùi đầu tu hành cũng không quá thích hợp... Vẫn giống Hỏa Thành đại ca nói, đi ra ngoài nhiều một chút, trải qua đủ loại phong cảnh, kinh qua, có lẽ cảnh tượng nào đó, sự từng trải nào đó sẽ kích thích đến ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng nói với thê tử Tĩnh Thu, liền một mình rời khỏi Hắc Vụ hải, bắt đầu đi ra ngoài hành tẩu bốn phương, tìm kiếm siêu thoát cơ duyên đi.

Lãnh thổ Huyết Nhận thần đình chiếm ba thành phạm vi của toàn bộ thần giới, mênh mông rộng lớn, Đông Bá Tuyết Ưng hành tẩu ở từng chỗ, tìm kiếm cơ duyên siêu thoát.

Vân Tạp tinh.

Trong một tòa thành nhỏ bình thường, trong đình viện của một nhà dân bình thường, một thợ mộc già đang cầm đao khắc ở trên một cái ghế điêu khắc đồ án, trên đất đầy vụn gỗ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.