“Đợi lát nữa chậm rãi nghiên cứu.” Đông Bá Tuyết Ưng lại nhìn bảo vật khác, sau đó xách một ngọn đèn.
Đây là một cái đèn đồng xanh.
Trên đồng xanh có ký hiệu kỳ dị, lửa đèn như hạt đậu, lay động thiêu đốt, ngọn lửa là màu xanh lục đậm.
“Thật quỷ dị.” Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ cảm thấy một cái đèn đồng xanh này hẳn là có bí mật gì, nếu không đơn thuần chỉ là đèn bình thường? Sao có thể!
Chỉ là giới hạn bởi tầm mắt, giới hạn bởi cảnh giới không đủ cao, trong lúc nhất thời còn chưa nhìn thấu.
Đông Bá Tuyết Ưng lại lật xem bảo vật khác.
Từng món.
“Hoặc là Trúc thánh giả đoạt được, hoặc là hắn từ trong di tích có được, đều là những bảo vật cổ xưa kỳ quái.” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ gật đầu, “Không vội, đặt bên người chậm rãi cân nhắc, nghiên cứu tấm kim loại đen kia trước.”
Đông Bá Tuyết Ưng cầm lấy tấm kim loại đen, liền đắm chìm vào.
******
Thần giới.
Trúc thánh giả đang ở trong sân, đây là sào huyệt của huynh trưởng hắn Diệp thánh giả, hắn vẫn rất an tâm.
“Hừ.” Tâm tình Trúc thánh giả cũng không tốt.
Bởi vì nay bên ngoài truyền ồn ào huyên náo, đều đang kinh ngạc than thở thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng, mà Trúc thánh giả hắn lại là hòn đá kê chân.
“Nếu không phải hắn có chân thần khí, sao có thể dễ dàng như vậy đã diệt một thân thể của ta.” Trúc thánh giả nheo mắt, “Để hắn đắc ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280703/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.