Rẹt.
Trong thời không thông đạo, phi thuyền tinh vực bay ra, Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ đen đứng ở trên phi thuyền tinh vực xa xa nhìn tinh cầu màu đen âm u lạnh lẽo đó.
“Liên Quân tinh?” Đông Bá Tuyết Ưng biết, đây là chỗ ở của Liên Quân tinh chủ am hiểu luyện khí nhất trong tôn giả.
Thu hồi phi thuyền, Đông Bá Tuyết Ưng đạp hư không xuyên qua hư không, nhanh chóng tới gần Liên Quân tinh kia.
“Vù.” Ở lúc đã tới gần Liên Quân tinh.
Chung quanh nhộn nhạo lên từng đợt gợn sóng, hư không nhộn nhạo tràn ngập gợn sóng, làm Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy uy hiếp mơ hồ, nhưng hắn cũng chưa phản kháng, chỉ tùy ý những gợn sóng hư không đó từ chung quanh thân thể hắn tràn ngập qua.
Ở trong gợn sóng hư không xuất hiện một lão giả áo bào trắng.
Lão giả áo bào trắng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười nói: “Nơi này là Liên Quân tinh, chủ nhân nhà ta không dễ gì gặp khách.”
“Thỉnh cầu thông bẩm, nói Đông Bá Tuyết Ưng cầu kiến.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Xin ở đây chờ, đừng tiến lên nữa, tiến lên nữa bị pháp trận đánh chết cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.” Lão giả áo bào trắng cười liền biến mất.
Đông Bá Tuyết Ưng lại hiểu, lão giả áo bào trắng kia không phải sinh mệnh thật sự, chỉ là tồn tại kiểu khí linh, trận linh.
Nhìn gợn nước hư không tràn ngập ra chung quanh Liên Quân tinh này, không khỏi âm thầm cảm khái: “Kiền Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280683/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.