“Cảm ơn Ma Long vương.” Đông Bá Tuyết Ưng cười.
“Việc nhỏ việc nhỏ.” Ma Long vương cười ha ha nói.
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu cười: “Ma Long vương nếu có rảnh, có thể đến phủ ta ngồi bất cứ lúc nào. Đến lúc đó nhất định uống cùng Ma Long vương mấy chén.”
“Có rảnh nhất định đi qua.” Ma Long vương cũng đáp.
Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, tùy ý bóng người hoàn toàn tiêu tán.
Trên đỉnh núi chỉ còn lại có Ma Long vương.
Đôi mắt cực lớn của Ma Long vương lúc này mới lạnh đi, lộ ra hàn ý.
Hắn một lão gia hỏa sống không biết bao nhiêu năm, làm sao không hiểu ý tứ Đông Bá Tuyết Ưng? Đông Bá Tuyết Ưng nói rất rõ ràng ‘Vốn định trực tiếp giết hắn’, hiển nhiên sát ý rất nặng. Nếu mạnh mẽ từ chối, thì là chọc giận vị Đông Bá đế quân này! Vị Đông Bá đế quân này tới nói trước, hiển nhiên vẫn không có ý muốn đối địch.
Vì một tên Mặc Ba, làm ầm ĩ không thoải mái với Đông Bá đế quân? Ma Long vương có ngốc cũng sẽ không làm như vậy.
“Mặc Ba, mau tới gặp ta!” Ma Long vương lập tức hạ lệnh.
Rất nhanh.
Vù.
Một ác ma có hai căn sừng cong cực lớn toàn thân lân giáp màu đen xuất hiện, hắn cung kính vô cùng quỳ mọp xuống: “Bái kiến vương.”
Mặc Ba giới thần vẫn rất hài lòng cuộc sống hiện nay. Hắn vốn sinh sống ở hắc ám thâm uyên, chỉ là một kẻ địch của hắn nghe nói đã đột phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280681/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.