Chương trước
Chương sau
“Nhưng lão tổ ngươi cũng nên hiểu, thê tử ta cũng rất oan uổng, nàng làm sai cái gì sao? Không, nàng chỉ là tới những nơi nguy hiểm bình thường không có tiếng tăm gì xông pha nhìn một chút, trong lúc vô ý chiếm được tàn thiên Tâm Kiếm Đồ, thậm chí có thể nói đây là vận khí của nàng dẫn tới, cho nên ngươi lúc trước đuổi giết nàng khắp nơi, muốn lục soát hồn phách nàng, thậm chí thê tử ta cuối cùng bị ép chuyển thế đầu thai. Kim Tiêu lão tổ, ngươi thế này xem như cậy mạnh hiếp yếu nhỉ.”

“Sao, muốn báo thù cho thê tử ngươi?” Kim Tiêu lão tổ hừ lạnh một tiếng.

Đông Bá Tuyết Ưng rót rượu xong, đem chén rượu đẩy tới trước mặt Kim Tiêu lão tổ: “Uống trước một chén, rượu này là Bách Quả Tửu chỉ thế giới Hạ tộc quê hương ta có, trăm loại hoa quả tỉ mỉ sản xuất, có một phen tư vị khác.”

Kim Tiêu lão tổ chung quy vẫn bưng lên chén rượu, uống một ngụm nói: “Bình thường thôi, nhưng coi như có hương vị rượu của vật chất giới.”

Đông Bá Tuyết Ưng cười, tiếp tục nói: “Lão tổ nói ta báo thù cho thê tử? Ha ha, nếu Đông Bá Tuyết Ưng ta có thực lực của sư tôn, chỉ sợ thật đúng là sẽ dưới cơn giận dữ đem lão tổ diệt sát!”

“Ồ?” Sắc mặt Kim Tiêu lão tổ trầm xuống.

“Đáng tiếc ta chưa có thực lực như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười nói, “Tuy tâm tình lão tổ mọi người đều có thể hiểu, nhưng chuyện này lão tổ ngươi cẩn thận ngẫm lại cũng nên biết, thê tử ta mới là một người vô tội nhất, nàng lúc trước vô tâm đối nghịch với lão tổ, cũng không dám đối nghịch với lão tổ, đáng tiếc thời gian không thể thật sự trôi ngược, nàng bị ép cuối cùng lựa chọn chuyển thế đầu thai...”

Kim Tiêu lão tổ sắc mặt âm trầm nghe.

Nhưng chính hắn cũng phải thừa nhận, nếu đứng ở góc độ Dư Tĩnh Thu mà nói, quả thực rất oan uổng, bị ép không có đường nào có thể đi, lựa chọn một con đường hầu như tương đương tử vong—— đầu thai chuyển thế!

“Nói Đông Bá Tuyết Ưng ta không phẫn nộ? Không ghi thù? Lão tổ ngươi tin tưởng không?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Kim Tiêu lão tổ.

“Ngươi có thể báo thù.” Kim Tiêu lão tổ hừ lạnh, “Đáng tiếc ngươi chưa có thực lực như vậy.”

“Thê tử ta chuyển thế đầu thai thành công, lại quen ta, từ trên một trình độ khác mà nói duyên phận của ta cùng thê tử, có nhân tố của ngươi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, “Ngươi ta đều không làm gì được đối phương, sao không đều lui một bước, thù hận này chấm dứt từ đây, lão tổ ngươi về sau cũng không bởi vì cái này đến đối phó người trong đế quân phủ của ta nữa. Ta cũng lui một bước, sau này cũng tuyệt đối sẽ không bởi vì cái này đối phó lão tổ ngươi.”

Kim Tiêu lão tổ nhướng mày: “Ồ? Nếu ta không lùi bước thì sao?”

Đông Bá Tuyết Ưng lại tiếp tục rót rượu, đồng thời lạnh nhạt nói: “Vậy chỉ có thể là địch!”

Thanh âm tuy bình thản, nhưng lại mang theo sự lạnh lẽo.

Đông Bá Tuyết Ưng hắn cũng không phải người sợ phiền phức!

Luận thực lực.

Hắn nay xếp hạng đã cao hơn Kim Tiêu lão tổ một chút.

Luận bối cảnh, sư tôn hắn Huyết Nhận thần đế chính là hạng nhất của vũ trụ thần ma bảng! So với Bàng Y mạnh hơn nhiều. Hơn nữa Trúc Sơn phủ chủ cũng nợ mình nhân tình lớn, Hỏa Thành tôn giả cũng là huynh đệ sinh tử với mình. Thật muốn là địch, Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên không sợ.

“Đến.” Đông Bá Tuyết Ưng rót rượu xong, lại lần nữa đem chén rượu đẩy tới trước mặt Kim Tiêu lão tổ, “Uống xong một chén này, thù hận chấm dứt từ đây, ai cũng không dây dưa nữa.”

Kim Tiêu lão tổ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhìn hắn.

“Ha ha ha...” Kim Tiêu lão tổ cười lên. “Được, Tinh Kiếm Huyền Nữ đầu thai chuyển thế lại có trượng phu tốt!” Nói xong liền bưng lên chén rượu.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng lộ ra nụ cười, bưng lên chén rượu.

Hai người đồng thời uống rượu.

“Việc này bỏ qua, ta đi trước.” Kim Tiêu lão tổ đứng dậy.

“Thê tử ta cũng đang tìm hiểu đối với tàn thiên Tâm Kiếm Đồ, nàng sau khi tìm hiểu đủ nhiều, ta cũng sẽ đem bộ phận nàng tìm hiểu lý giải đưa cho lão tổ.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy.

Kim Tiêu lão tổ vừa nghe, nhìn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, gật đầu: “Được, đến lúc đó bộ phận Tâm Kiếm Đồ ta lý giải ngộ ra, cũng sẽ cho ngươi một phần.”

Nói xong, Kim Tiêu lão tổ quay đầu bước đi.

Đông Bá Tuyết Ưng yên lặng nhìn, lộ ra một nụ cười.

Hắn biết rõ, thật ra hai người đều có chỗ kiêng kị.

Đối phương kiêng kị là thực lực Đông Bá Tuyết Ưng, thật sự xé rách da mặt, lấy tốc độ trưởng thành của Đông Bá Tuyết Ưng, hoàn toàn có hi vọng bước vào cấp tôn giả, lại là một thành viên Hủy Diệt quân đoàn, đến lúc đó Kim Tiêu lão tổ sẽ càng khó sống hơn. Dù sao Đông Bá Tuyết Ưng nay tương đương với hắn, nhưng tổng cộng mới tu luyện bao nhiêu năm? Người bực này quả thực không thích hợp làm kẻ địch.

Mà Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất kiêng kị.

Hắn kiêng kị là xé rách da mặt, Đông Bá Ngọc và Đông Bá Thanh Dao chỉ sợ cũng sẽ gặp họa, hơn nữa mình không thể giết chết Kim Tiêu lão tổ, hắn cũng không có nắm chắc. Dù sao tồn tại cấp tôn giả bình thường cũng không giết nổi Kim Tiêu lão tổ, thủ đoạn trốn chạy của hắn quá lợi hại!

Hai bên đều có kiêng kị.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất có thể giải hòa.

Nhưng Kim Tiêu lão tổ vốn là sinh vật thần giới, trời sinh hung bạo, không cho hắn một cái bậc thang để xuống, Kim Tiêu lão tổ nổi hung lên vẫn sẽ xé rách da mặt. Cho nên Đông Bá Tuyết Ưng nhiều lần nói Dư Tĩnh Thu mới là oan uổng nhất, Đông Bá Tuyết Ưng hắn đã làm ra nhượng bộ rất lớn, để đối phương có thể tiếp nhận trên tâm lý.

“Loại vừa thuật trốn chạy cực lợi hại, bối cảnh vừa cứng, lại không vướng bận này... Một khi nổi điên, quả thật đau đầu.” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ gật đầu. Hai bên đều chưa lập thệ ước, đến mức độ này của bọn họ đều rất coi trọng hứa hẹn, huống chi hai bên ở sâu trong lòng cũng không muốn là địch. Đương nhiên nếu xuất hiện tuyệt thế trọng bảo, bọn họ vẫn trở mặt.

Như vì trọng bảo, Thời Không đảo chủ, Kiền Hợp nương nương, Vạn Thần điện chủ ba vị bọn họ đều trở mặt trực tiếp âm mưu tính kế Ni La chúa tể, Huyết Nhận thần đế.

...

Đông Bá Tuyết Ưng hướng vườn chỗ bọn Tuệ Minh đại sư huynh, Xích Hỏa lão tổ đi đến.

Trên đường.

“Chủ nhân.” Một nam một nữ cung kính tới, nam cao gầy khuôn mặt tái nhợt, nữ thì xinh đẹp tóc đỏ.

“Bạch Cốt, Huyết Mạn, có chuyện gì?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía hai người bọn họ. Nam tử này là khí linh động thiên bảo vật mình diệt sát Hào Ma giáo chủ đạt được, Đông Bá Tuyết Ưng đặt tên cho hắn là ‘Bạch Cốt’, mà nữ tử tóc đỏ xinh đẹp này thì là ‘Huyết Mạn Hoa’ biến hóa thành. Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng thực lực tăng nhiều bảo vật tăng nhiều, tự nhiên sẽ dốc sức bồi dưỡng Huyết Mạn Hoa tuyệt đối trung thành, lấy bảo vật dư dả cảu Đông Bá Tuyết Ưng, dễ dàng khiến Huyết Mạn Hoa lại lần nữa xảy ra tiến hóa, tiến vào giới thần kỳ, đánh giá Huyết Mạn Hoa tương lai cũng có thể trưởng thành đến cấp độ thực lực của Liên Thiên Đằng. Muốn mạnh hơn? Vậy thì quá khó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.