“May mắn? Thực lực không có may mắn. Sư đệ, đừng quá khiêm tốn.” Tuệ Minh đại sư huynh rất vui vẻ, hiển nhiên tâm tình vô cùng tốt.
“Đúng rồi, sư huynh.” Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm nói. “Chờ sau khi yến hội kết thúc, chúng ta mới âm thầm bàn bạc kỹ.”
“Ồ?” Tuệ Minh đại sư huynh ngẩn ra.
“Về thù của sư phụ.” Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm nói.
Tuệ Minh đại sư huynh nhẹ nhàng gật đầu.
Hồng Trần thánh chủ chết, thứ nhất Hồng Trần thánh chủ tuy chưa từng gặp mình, nhưng quả thực có ân, hơn nữa cách sống của Hồng Trần thánh chủ Đông Bá Tuyết Ưng cũng tương đối khâm phục, Hắc Ma lão tổ thì gian tà âm hiểm, từ góc độ đạo nghĩa mình cũng phải báo thù. Nếu Hồng Trần thánh chủ là đại ma đầu, Hắc Ma lão tổ làm việc quang minh lỗi lạc, chỉ sợ Đông Bá Tuyết Ưng báo thù quả thật không tích cực như vậy. Thứ hai, chung quy vẫn có chút nhân quả, vẫn phải động thủ. Thứ ba, cũng là một loại rèn luyện đối với bản thân, chung quy không thể vùi đầu tu hành mãi chứ?
“Được.” Tuệ Minh đại sư huynh gật đầu.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Tuệ Minh đại sư huynh thì lướt qua rất nhiều ý niệm.
Hắn đạt được bản gốc Huyết Ma quyển quyển thượng, cũng tính truyền thụ, nhưng có tư cách được truyền thụ cũng không nhiều. Truyền thụ cho ai, cũng đang cân nhắc!
“Tuyết Ưng.” Xích Hỏa lão tổ và Đông Bá Tuyết Ưng sau khi đơn giản nói vài câu, cũng truyền âm nói, “Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280669/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.