“Đại khái là chuyện vạn năm trước.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ngọc Nhi mạo hiểm xông pha bên ngoài, tới một nơi là ‘Bạch Anh tinh’! Chủ nhân Bạch Anh tinh tên là ‘Bạch Anh giới thần’, là một vị nữ giới thần nhị trọng thiên, ở một tinh vực đó cũng là bá chủ tuyệt đối. Lúc Ngọc Nhi ở Bạch Anh tinh, quen một nữ tử, nữ tử kia cũng là gia tộc Bạch Anh giới thần, chỉ là thần linh bình thường, cảm tình với Ngọc Nhi dần dần thâm hậu, nhưng ở ba mươi năm trước, nữ tử kia chia tay với Ngọc Nhi. Thật ra phân phân hợp hợp cũng không có gì, chỉ là Ngọc Nhi dù sao cũng là tu hành đến nay lần đầu tiên động cảm tình, có chút không chịu được, ba mươi năm thời gian cố ý trú say bản thân.”
Dư Tĩnh Thu nở nụ cười.
Trên mặt Đông Bá Tuyết Ưng cũng có nụ cười.
Vợ chồng hai người bọn họ cũng không lo, ngược lại có chút vui vẻ.
Bởi vì đường tu hành dài đằng đẵng, cảm tình khúc mắc cũng không tính là gì! Làm bọn họ vui vẻ là... Con trai tu hành mấy chục vạn năm cũng chưa từng có cảm tình, cuối cùng đã thích nữ tử.
Người tu hành hoặc là giai đoạn cực sớm đã có người yêu, kết làm vợ chồng, hoặc là sẽ rất rất muộn, thậm chí vĩnh viễn sẽ không động tình.
Bởi vì thật sự bước lên con đường tu hành, đắm chìm ở trên thiên địa quy tắc, bọn họ bế quan một lần rất lâu, rất ít nói chuyện yêu đương. Càng là người tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280667/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.