Quả thực như thế.
Các đại năng giả tu hành năm tháng dài lâu, có thể đạt tới gần như cấp tôn giả cũng cực ít cực ít! Mở ra đạo của bản thân thì càng ít.
Hiển nhiên, mở ra đạo của bản thân, độ khó so với nắm giữ thiên địa quy tắc hoàn chỉnh còn khó hơn rất nhiều.
Dưới tình huống bình thường là sẽ không xuất hiện giới thần tứ trọng thiên đã mở đạo.
“Nhưng nếu thực xuất hiện thiên tài như vậy... thì lại sẽ có phiền toái.” Đông Bá Tuyết Ưng thở dài, “Muốn siêu thoát càng khó khăn.”
Như thế nào là siêu thoát?
Siêu thoát, là từ trong dòng sông thời gian siêu thoát, lên bờ sông.
Trầm luân ở trong dòng sông thời gian, chỉ có dưới sự trợ giúp của vĩnh hằng quy tắc hoàn chỉnh mới có thể thoát ly trói buộc.
Nhưng——
Trình độ cường đại của sinh mệnh trong dòng sông thời gian là không giống nhau. Phàm nhân rất nhỏ yếu, Siêu Phàm cũng nhỏ yếu, thần linh, giới thần một đám dần dần cường đại. Như Đông Bá Tuyết Ưng ở trong dòng sông thời gian hình thể phi thường khổng lồ, so với giới thần tứ trọng thiên tầm thường khổng lồ hơn rất nhiều!
Hình thể càng thêm khổng lồ, lực trói buộc của dòng sông thời gian sẽ càng mạnh!
Cho nên cho dù là sống lại, cũng là hình thể càng khổng lồ càng khó sống lại, bởi vì ‘quá chìm’, ‘không vớt được’!
Mà Trúc Sơn phủ chủ thì sao?
Làm giới thần tứ trọng thiên mở ra đạo của bản thân, hình thể hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280661/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.