Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nghĩ tới từng phát hiện một số hài cốt, những hài cốt đó không thể phá vỡ, nhưng mặt ngoài quả thực có rất nhiều bột phấn tổn hại, đều là những hạt cát này, “Chẳng lẽ là vì nước mưa, làm hài cốt phân giải?”
“Ầm, ầm ~~~~” mưa càng lúc càng lớn, từ giọt mưa bay đến lúc này chỉ mới trôi qua thời gian một hơi thở, nhưng mưa đã giống như thiên địa đổ ập xuống, mắt thấy trên đại địa cát mênh mông bắt đầu xuất hiện nước đọng, nước đọng đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng dâng lên.
“Xẹt xẹt xẹt.” Áo giáp màu đen ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng cũng đang bị hao tổn, may mắn áo giáp cực kỳ chắc chắn cường hãn, còn có thể chống đỡ thêm chút thời gian, hơn nữa Đông Bá Tuyết Ưng cũng không ngừng điều động lực lượng để chữa trị.
“Nhanh chóng nấp đi.”
Đông Bá Tuyết Ưng không bay nữa, lập tức hướng phía dưới chui xuống.
Xuyên qua tầng nước đọng đã sâu một thước, lọt vào tầng cát vô cùng dày đặc tiếp tục chui xuống, sau khi chui sâu sáu vạn dặm, mới rốt cuộc giải trừ đến màng dày màu đỏ sậm kia.
Nơi này đã là chỗ sâu nhất, nước đọng kia còn chưa thẩm thấu xuống.
“Phá cho ta.”
Đông Bá Tuyết Ưng thi triển thương pháp, giận đâm vào.
Hơn nữa cả người cũng thuận thế chui vào trong. Sau khi đâm vào trăm mét, Đông Bá Tuyết Ưng cũng trực tiếp chui vào sâu trong màng màu đỏ sậm trăm mét. Hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280639/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.