Bàng Y ngồi ở dưới một gốc cây khô, vạt áo trên mặt đất đã dính tro bụi, lòng hắn vẫn như nước lặng, nhìn đệ tử rời đi xa xa.
Đó là đệ tử hắn xuyên qua thời không thông đạo xa xa rời đi, vẫn ở dưới ánh mắt hắn quan sát.
Hiện nay thực lực hắn đã sớm sâu không lường được.
Dù là hơi cảm ứng bình thường, trong lục địa nghìn tỷ dặm chung quanh vô số sinh mệnh phàm nhân, sinh mệnh người tu hành, thậm chí đại năng giả, mỗi người đều ở trong sự cảm ứng nắm giữ của hắn. Thậm chí nhỏ yếu như con kiến! Hắn nếu muốn, chỉ sợ chỉ một ý nghĩ, lực lượng khủng bố buông xuống có thể dễ dàng diệt sát một vị đại năng giả, thậm chí thân thể ngồi ở nơi này nhìn như bình thường hơi bùng nổ, chung quanh cũng sẽ hoàn toàn hủy diệt, đây, chính là lực lượng Bàng Y hắn nắm giữ.
Cũng là lực lượng khiến thần đế cũng liếc nhìn.
Chỉ là...
“Lực lượng, chung quy là tiểu tiết.” Bàng Y đã sớm không để ý lực lượng, sắc mặt hắn vui vẻ, vui sướng nhìn tất cả vạn vật, thưởng thức tất cả sự mỹ lệ, “Phép tu hành của ta, rốt cuộc sắp thành rồi.”
Hắn rất vui vẻ.
Đạo của hắn, đã sắp thành công.
“Bàng Y huynh.” Một tin tức truyền tới.
“Thống lĩnh?” Bàng Y mỉm cười quay đầu nhìn, ánh mắt hắn xuyên qua thời không trở ngại, xuyên qua vô tận khoảng cách, cũng trực tiếp thấy được một tòa Hồ Tâm đảo xa xôi.
Vị thống lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280595/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.