“Di tích Hồ Tâm đảo nguy hiểm, chỉ sợ còn ở trên sư tôn ta bọn họ, ta cũng không thể sơ ý.” Đông Bá Tuyết Ưng nghĩ, “Lòng mang kính sợ, vật chất giới bảo hộ, cũng không phải là không gì không làm được.”
Là vì lúc nhìn thấy thi thể Thiên Vân đế quân, thấy được trên trăm triệu vẫn thạch cấu thành pháp trận khổng lồ, một pháp trận khổng lồ đó cho Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác không thua gì quy tắc vật chất giới! Cho nên khiến Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác... quy tắc vật chất giới bảo hộ, cũng không phải tuyệt đối!
“May mắn, ta là tân khách của Hồ Tâm đảo. Chỉ cần không phải cố ý tìm chết, sẽ không xui xẻo như vậy.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nhìn nấm mồ.
“Vô duyên gặp lại ngươi một lần, thật tiếc!” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng lặng lẽ lẩm bẩm, “Cũng không biết hai vị tôn giả này là đạo lữ, hay là người thân?”
“Đường tu hành vốn không dễ gì, xông vào di tích, có thể có chỗ tốt, nhưng cũng có nguy hiểm.” Đông Bá Tuyết Ưng thở dài.
Một tồn tại cấp tôn giả nghi là chân thần, cứ như vậy chết ở đây.
Vù.
Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục tiến lên.
...
Theo khoảng cách với Ma Tuyết quốc chủ càng lúc càng gần, Đông Bá Tuyết Ưng cũng bắt đầu thông qua thê tử Dư Tĩnh Thu liên hệ với Ma Tuyết quốc chủ, Ma Tuyết quốc chủ cũng không phải luôn ở lại tại chỗ, hắn cũng cần tránh né đuổi giết, cho nên cũng luôn luôn di động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280588/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.