“Thế giới, là muôn màu muôn vẻ. Không chỗ nào mà không bao lấy, tất cả đều có thể bao dung. Chỉ là ta nay cảnh giới thấp kém, thậm chí lợi dụng đối với quy tắc ảo diệu cũng rất bình thường, so với 《 Hắc Trùng Kinh 》《 Thái Hạo 》, chênh lệch quá lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm. Hắn mấy năm nay cẩn thận nghiên cứu, hấp thu một số lợi dụng quy tắc ảo diệu trên trận đồ, không ngừng hoàn thiện bí kỹ của bản thân.
Càng tăng lên, càng cảm thấy chênh lệch lớn.
Tràn ngập kính sợ đối với tiền bối sáng tạo《 Hắc Trùng Kinh 》《 Thái Hạo 》.
“Lao ngục.”
Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm khẽ động.
Ào ào ào ~~~~
Chung quanh có vô số xiềng xích màu trắng bay múa, chúng nó dịu dàng vô cùng, nhộn nhạo như nước, tràn ngập ở toàn bộ cung điện. Nếu nói ở lúc nhị trọng thiên ‘Thế giới lao ngục’ của Đông Bá Tuyết Ưng còn là tầng tầng lớp lớp, các loại quấn quanh trói buộc cực kỳ khó chơi, vậy hiện nay một chiêu ‘Thế giới lao ngục’ này lại nhẹ nhàng như nước, tựa như không bá đạo chút nào.
Chỉ có thật sự lâm vào trong lao ngục này, mới có thể biết nó khủng bố!
“Ta đang tiến bộ, nội thế giới của Tĩnh Thu sau khi đột phá thành tứ trọng thiên, lại có được huyết luyện thần binh, cũng đang tiến bộ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm, “Hiện tại ở trước mặt thê tử cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi.”
Đáng thương.
Đến nay vẫn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280562/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.