“Đáng tiếc Độc Dĩnh này thế mà đem trăm vạn nhân viên sưu tập tín ngưỡng lực giết hết.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Lần này xuất phát, thất bại trong gang tấc.”
“Giết hết rồi?” Mạc quân chủ kinh ngạc.
“Đã cẩn thận tra hỏi, hẳn là không sai. Đáng tiếc lúc Độc Dĩnh giới thần tàn sát trăm vạn thủ hạ, đảo loạn thời không che chắn tra xét.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Không đủ chứng cớ, dựa vào cái này còn chưa xử lý được ả ta.”
Mạc quân chủ vội nói: “Lấy thực lực điện hạ, tương lai sẽ có cơ hội đối phó Độc Dĩnh, ả ta không nhảy nhót được bao lâu nữa.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Mạc quân chủ một cái.
Đây là Mạc quân chủ lần đầu tiên lập trường rõ rệt đứng về phía mình.
“Ta còn có việc phải về phủ đệ trước, về sau quân chủ có rảnh, có thể đến chỗ của ta ngồi một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Nhất định nhất định.” Mạc quân chủ vội nói.
Lập tức Đông Bá Tuyết Ưng mang theo thủ hạ hướng phía dưới lao xuống.
Mạc quân chủ nhìn bóng lưng Đông Bá Tuyết Ưng rời đi, lại lộ ra một nụ cười, cuối cùng lời của Đông Bá Tuyết Ưng hiển nhiên đã biểu đạt ý thân cận! Ha ha, giới thần nhị trọng thiên đã cường đại như thế, chỉ sợ lúc giới thần tam trọng thiên có thể địch được giới thần tứ trọng thiên nhỉ! Kẻ ngốc cũng biết đắc tội tồn tại như vậy là chuyện cực ngu xuẩn, Mạc quân chủ hắn đương nhiên không thể làm.
******
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280534/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.