Chương trước
Chương sau
Ở thế giới Hạ tộc, trong một tĩnh thất của Hồng Thạch sơn.

Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng đang khoanh chân ngồi, thấp giọng lẩm bẩm: “Phải tăng tốc thời gian gấp trăm lần, dưới biên độ bực này, tuy không thể tìm hiểu thiên địa quy tắc, nhưng nghiên cứu bí thuật, bí kỹ không có vấn đề.” Tốc độ thời gian trôi trong tĩnh thất này lập tức bắt đầu tăng vọt, thậm chí có thể cảm giác được thiên địa quy tắc cũng có chút vặn vẹo, nhưng vẫn ổn, nếu nhanh nữa mà nói thì không quá thích hợp tu hành.

“Ta phải đem thực lực của ta tăng lên tới cực hạn!”

Ở dưới thời gian gấp trăm lần.

Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng bắt đầu tĩnh tâm tìm hiểu cân nhắc, đầu tiên là đem 《 Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân 》 và 《 Đại Hỗn Động Chân Lực 》tương đối dễ dàng tăng lên trước, tiếp đó mới là bí thuật Tỏa Giới tháp cùng bí kỹ tự nghĩ ra, dù sao về sau càng thêm gian nan. Phải tăng lên mọi phương vị, nếu không Đông Bá Tuyết Ưng căn bản không có lòng tin giết chết tù nhân.

******

Đông Bá Tuyết Ưng đồ đen mộc mạc từ trong dãy núi liên miên bay trở về, dọc theo cửa sau Ân Thạch biệt viện ở gần đi vào.

“Đông Bá sư huynh.”

“Bái kiến Đông Bá sư huynh.”

Ở cửa sau, đang có một đám nội môn đệ tử ký danh đệ tử chủ động nghênh đón, phần lớn bọn họ đều là Giới Thần nhất trọng thiên nhị trọng thiên, cầm đầu cũng chính là hai Giới Thần tam trọng thiên! Giới Thần tam trọng thiên ở lúc đối mặt Đông Bá Tuyết Ưng cũng đều cung kính gọi một tiếng ‘sư huynh’, bởi vì bọn họ rất rõ, tu hành năm ngàn năm đã thành Giới Thần nhị trọng thiên, không cần bao lâu, Đông Bá sư huynh sẽ đuổi kịp bọn họ, thậm chí vượt qua bọn họ.

Hơn nữa thân truyền đệ tử của thần đế bệ hạ, bình thường đều nắm giữ tuyệt học! Quyết không thể lấy Giới Thần bình thường để đối đãi.

“Các vị sao lại ở đây?” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng.

“Sư huynh nay là thân truyền đệ tử tôn quý, ta là sư đệ sư muội tự nhiên đến chúc mừng.” Một vị nam tử áo bào vàng gầy yếu cười nói, “Chúng ta đã chuẩn bị yến hội, một số thân quyến hảo hữu của sư huynh ngươi cũng đã vào ngồi.”

Các đệ tử khác cũng đều nhiệt tình nói.

Chỉ là trong bọn hắn có một số âm thầm hối hận: “Không ngờ Đông Bá Tuyết Ưng này thế mà lợi hại như thế, quả thực ở trong lịch sử thần giới cũng là loại tuyệt thế Siêu Phàm xếp hạng hàng đầu, tương lai tiền đồ vô lượng. Lúc trước lạnh nhạt với hắn, không biết trong lòng hắn có ghi hận không.”

Đông Bá Tuyết Ưng lập tức gật đầu: “Phía trước dẫn đường.”

Lúc trước hắn ẩn nhẫn chưa từng bại lộ thực lực, các đồng môn này có một số là nghị luận sau lưng, có một số cũng lạnh nhạt chút, trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu, đối tốt với mình, mình tự nhiên cũng sẽ thân cận với đối phương! Về phần ghi hận? Điều này thì không đến mức, bởi vì các đệ tử đồng môn này, trừ Cung Phong từng năm lần bảy lượt khiển trách tức giận mắng, đệ tử khác còn chưa ti tiện như vậy.

Trong sảnh cung điện.

Đông Bá Tuyết Ưng ở dưới đám đồng môn vây quanh, tự nhiên ngồi ở chủ vị, ở bên cạnh hắn chính là thê tử Dư Tĩnh Thu.

Lập tức các đồng môn lần lượt vào ngồi.

“Sư huynh.”

“Đông Bá sư huynh.”

Ngoài điện, một đám đồng môn đệ tử chạy nhanh đến, mỗi người liên tục hành lễ, cầm đầu là Cung Phong. Cung Phong giờ phút này tràn đầy nụ cười, nói: “Đông Bá sư huynh, chúng ta luôn ở cửa chính đau khổ chờ đợi, không ngờ sư huynh lại là từ cửa sau tiến vào... đan xen với chúng ta, chưa thể nghênh đón sư huynh, chúng ta thật sự là hổ thẹn.” Ở bên cạnh nàng một số đồng môn nói thầm.

Cung Phong sư tỷ thổi phồng nịnh hót như thế, thật sự là khó được!

“Đều vào ngồi đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Cám ơn sư huynh.” Mỗi người vào ngồi.

“Đông Bá sư huynh nay là thân truyền tôn quý, ngày khác thành tựu đại năng giả cũng có hi vọng, sư đệ không có vật gì khác, chỉ có thể tặng chút lễ mọn chúc mừng sư huynh, hai viên đá cứng này chính là sư đệ ngẫu nhiên đạt được, đối với bản tôn thần tâm có chút diệu dụng.” Một vị ký danh đệ tử Giới Thần nhị trọng thiên ngồi gần cuối đứng dậy, bàn tay phải của hắn xuất hiện một cái khay, trên khay đặt hai hòn đá kỳ lạ màu vàng, hắn đưa cho thị nữ phía sau, thị nữ đón lấy, nhanh chóng từ phía sau đi đưa đến trên một cái bàn ở gần Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng nhướng mày một cái.

Minh Hoàng Thần Thạch, hai khối này đã giá trị năm trăm vạn thần tinh! Lần ra tay này đủ hào phóng, sư đệ ký danh đệ tử này, nhớ rõ tên là ‘Hạo Huệ Giới Thần’.

“Sư đệ cũng có chút lễ mọn dâng lên.” Nhất thời có các ký danh đệ tử khác lần lượt đưa lên lễ vật.

Lễ vật nếu đủ trọng, vậy còn có thể thoáng giới thiệu.

Nhưng những ký danh đệ tử này thực lực yếu kém, đặc biệt các Giới Thần nhất trọng thiên muốn tặng lễ trọng cũng không tặng nổi hoặc là tiếc.

Từng người tặng lễ.

“Tuyết Ưng, các sư đệ sư muội này của chàng lễ vật đều rất trọng.” Dư Tĩnh Thu truyền âm cười nói, “Bọn họ và chàng là quan hệ đồng môn, nay lại tặng lễ trọng, tương lai nếu cầu đến cửa, một ít việc nhỏ... Chỉ sợ cũng không thể từ chối.”

“Nếu một số việc nhỏ, giúp đồng môn một chút cũng không có gì. Về phần đại sự, phải cân nhắc cho kỹ.” Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm nói với thê tử.

Đối với các đồng môn mà nói, bọn họ đánh giá...

Lấy tốc độ tu hành của Đông Bá sư huynh, thành Giới Thần tứ trọng thiên nhắm chừng trăm vạn năm có thể thành! Đối với Giới Thần mà nói đây là thời gian phi thường ngắn ngủi, thân là Giới Thần tứ trọng thiên thân truyền của bệ hạ, có được tuyệt học thực lực ngập trời, lại là lĩnh chủ vật chất giới, tương lai địa vị Đông Bá Tuyết Ưng là tuyệt đối sẽ ở trên Ma Tuyết quốc chủ, An Hải phủ chủ bọn họ.

Loại đại bá chủ một phương tương lai này, hiện tại nhanh chóng nắm chặt cơ hội tặng quà tạo giao tình, nếu không tương lai chút lễ vật ấy Đông Bá Tuyết Ưng là căn bản chướng mắt.

Lễ vật lần lượt đưa từng cái, ký danh đệ tử đưa xong, nội môn đệ tử đưa, đầu tiên là Giới Thần nhị trọng thiên, rồi là Giới Thần tam trọng thiên.

Cung Phong đợi mãi tới cuối cùng mới đứng dậy, khẽ mỉm cười, thậm chí cũng có vài phần hương vị nữ nhân bình thường khó được, tư thái cũng rất thấp: “Đông Bá sư huynh, sư muội cũng chuẩn bị chút quà.” Nói xong trong tay trái nàng xuất hiện một cái khay dài, trên cái khay dài đặt năm kiện bảo vật.

“Đây là một viên cực phẩm ‘Hàn Tinh Thạch’ bắt nguồn từ Nguyệt Lượng tinh.” Cung Phong vừa mở miệng bảo vật đã rất bất phàm, trực tiếp là đến từ Nguyệt Lượng tinh, “Đây là ác ma chi tâm một vị ác ma quân chủ của hắc ám thâm uyên sau khi chết lưu lại, đây là...”

Chỉ năm kiện, cộng vào lại gần một ức thần tinh!

Đệ tử đồng môn khác cộng lại cũng mới không sai biệt lắm với nàng! Thứ nhất là Cung Phong địa vị cao hàng năm tích góp bảo vật cũng đủ nhiều, thứ hai nàng là thật sự sợ bị đuổi khỏi Ân Thạch biệt viện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.