“Đông Bá sư đệ, ngươi biết không, đệ tử của bệ hạ chỉ cần ở Ân Thạch biệt viện, như vậy mỗi người đều có lao dịch.” Một lão giả nói lôi thôi.
“Lao dịch?” Nữ tử áo xám Cung Phong lại nói, “Đông Bá sư đệ không cần chấp hành lao dịch, ta miễn giúp hắn.”
“Sao không miễn lao dịch của chúng ta?”
“Chúng ta mỗi lần đến, còn chấp hành lao dịch.”
Bên cạnh, các nội môn đệ tử mỗi người đều nói, các ký danh đệ tử thì khiêm tốn hơn chút, bọn họ đều gọi ‘Đông Bá sư huynh’.
Môn hạ thần đế quy củ nghiêm ngặt.
Ký danh đệ tử xưng hô nội môn đệ tử, đều là sư huynh sư tỷ! nội môn đệ tử xưng hô thân truyền đệ tử, cũng đều là sư huynh sư tỷ.
“Lao dịch?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút nghi hoặc.
“Đông Bá sư đệ, mỗi đệ tử vậy đều phải chấp hành lao dịch, phụ trách quản lý việc này chính là Cung Phong sư tỷ.” Bên cạnh, lão giả lôi thôi nhếch miệng cười.
Đông Bá Tuyết Ưng ở một bên nhìn.
Hắn cũng đã nhìn ra... Cung Phong sư tỷ, đối đãi sư đệ sư muội tầm thường đều tương đối lạnh lùng, cũng chỉ mình cùng hai vị Giới Thần tam trọng thiên rất trẻ tuổi coi như khách khí.
...
Một lần mở tiệc chiêu đãi, Đông Bá Tuyết Ưng cũng làm quen đám đồng môn đệ tử này, tuy được nâng đỡ, nhưng hôm nay hắn ở mặt ngoài là thực lực thấp nhất, là một gã Thần cấp duy nhất.
Sáng sớm hôm sau!
Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280496/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.