Chương trước
Chương sau
“Ta nhận thua nhận thua, ta bỏ cuộc.” Nữ tử trường bào xanh sốt ruột nói.

“Phốc phốc phốc...”

Ầm.

Một thương đâm vào ngực nàng ta, làm nữ tử trường bào xanh bị thương nặng nổ tung, lập tức hóa thành hư vô tiêu tán, nàng bị đào thải ra ngoài.

“Đáng tiếc, ta không thể tin ngươi.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời quay đầu nhìn, xa xa tên nam tử cầm loan đao màu máu kia đang ra sức chém giết, những cao thủ Thần cấp khác đều đang vây công cướp đoạt.

“Không ổn!”

“Đông Bá đã giết Trầm Thanh.”

Những người khác cả kinh.

Bọn họ lúc trước muốn ở trong quá trình Đông Bá Tuyết Ưng và Trầm Thanh đánh nhau cướp được thần binh chạy thoát trước.

“Đáng tiếc, các ngươi chậm hơn ta.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời cười nói, sau đó nháy mắt biến mất, lúc xuất hiện trở lại đã đến bên cạnh nam tử cầm loan đao màu máu, mặc cho chung quanh có binh khí khác công kích, ba gã Đông Bá Tuyết Ưng vẫn chỉ vây công nam tử cầm loan đao màu máu, căn bản mặc kệ tất cả binh khí khác.

Nữ tử áo xanh đã chết.

Nay trong đám đối thủ này không có một ai có thể phát hiện bản tôn của mình! An toàn của bản thân Đông Bá Tuyết Ưng không có uy hiếp, tự nhiên có thể không tiếc tất cả đi tranh đoạt.

“Đáng chết, đáng chết.” Nam tử loan đao màu máu kia cũng sốt ruột vô cùng, vốn đã chống đỡ thật sự gian nan, hiện tại lại lọt vào ba gã ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ vây công, nhất thời bắt đầu trúng chiêu.

“Ta từ bỏ, các ngươi chém giết đi.” Hắn lập tức ném ra loan đao màu máu trong tay.

Vù.

Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng theo đó bóng người khẽ động, hai gã Đông Bá Tuyết Ưng ngăn trở cao thủ Thần cấp khác, một Đông Bá Tuyết Ưng khác duỗi tay phải liền bắt được loan đao màu máu này.

Nam tử giáp đen lúc trước sở trường phương diện không gian, có thể đem loan đao màu máu nháy mắt ném rất xa, hơn nữa quỹ tích khó tìm, nhưng nam tử loan đao màu máu này ném loan đao hiển nhiên thủ đoạn kém chút, để Đông Bá Tuyết Ưng có thể tập trung rõ tung tích.

“Ha ha ha...” Bắt lấy loan đao màu máu, lập tức cảm giác được trong loan đao ẩn chứa lực lượng khủng bố. Đây là thần binh bệ hạ tự mình luyện chế, tuy tương đối thấp kém, nhưng mặc dù là Giới Thần nhất trọng thiên bị cọ rách chút da cũng phải mất mạng. Loan đao màu máu ở trong tay Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xảy ra biến hóa, biến thành một cây trường thương màu máu.

Chỉ thấy ba gã Đông Bá Tuyết Ưng ai cũng cười lớn, người người cầm trường thương màu máu.

Ba cây trường thương màu máu!

Trong lúc nhất thời mười tên cao thủ Thần cấp khác căn bản nhận không ra cái nào là huyết sát thần binh thật sự, hiển nhiên Hư Giới Thần Tâm đến mức độ hiện nay, năng lực ngụy trang đã cực cao cực cao, muốn nhìn thấu rất khó.

“Kẻ cản ta, chết.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng nhìn bốn phía.

Mười tên cao thủ Thần cấp đều nhìn nhau, hầu như trong nháy mắt liền không chút do dự bắt đầu phân tán chạy trốn.

“Đông Bá, tính ngươi may mắn.”

“Đủ dữ.”

“Bội phục.”

Nam tử giáp đen xa xa luôn chờ cơ hội ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng lấy được huyết sát thần binh, cũng lắc đầu, không chút do dự liền quay đầu lao ra khỏi rìa núi cao, nhanh chóng rời đi.

Nay mọi người đều không tìm thấy bản tôn Đông Bá Tuyết Ưng, đấu với ba cái thân thể hư giới cầm huyết sát thần binh? Ba cây trường thương, bọn họ cũng không phân biệt được cái nào là huyết sát thần binh thật, thân thể hư giới lại căn bản không cần phòng ngự, đấu như thế nào? Tiếp tục đấu, chỉ có thể không ngừng lần lượt bị Đông Bá Tuyết Ưng đánh tan, hy vọng cướp đoạt được của bọn họ là quá xa vời.

...

Tranh đấu rất thảm thiết, bọn Đông Bá Tuyết Ưng bên này, bởi vì Đông Bá có thân thể hư giới, hơn nữa đối phương đều tìm không thấy bản tôn Đông Bá Tuyết Ưng, cho nên biết khó mà lui.

Nhưng đối phương của từng chỗ khác, thì thảm thiết hơn nhiều! Một người chết, mọi người vây công một người khác lấy được huyết sát thần binh, cho đến cuối cùng có người thành công chạy thoát!

Chỉ tranh đoạt Huyết Nhận thần binh... Trong dãy núi liên miên, đã có hơn tám mươi vị cao thủ Thần cấp chết!

“Cướp được huyết sát thần binh.”

“Đông Bá, làm đẹp lắm!”

Các thần linh Hạ tộc cùng với Dư Tĩnh Thu ngẩng đầu nhìn không khỏi vui mừng kích động.

“Chậc chậc chậc... Đông Bá huynh đệ này của ta thật lợi hại, hắn đặc biệt chói mắt, hơn nữa lại rất trẻ tuổi, chỉ sợ cũng càng thêm hợp mắt đại năng giả.” Bạch Sa thành chủ uống rượu, khen, “Đến lúc đó đại năng giả muốn thu hắn làm đồ đệ sẽ càng nhiều. Thật không biết, chờ thần đình chi chiến chấm dứt, huynh đệ này của ta sẽ bái ở môn hạ vị đại năng giả nào.”

Trên Vạn Hoa yến, các đại năng giả chén qua chén lại, vừa quan sát trận thần đình chiến này, vừa tán gẫu.

“Tiểu tử tên Đông Bá này, mới tu hành hơn hai ngàn ba trăm năm đã có thể có thực lực như vậy, nếu ta lại chỉ điểm một chút, trong vạn năm thành tựu nhất phẩm thần tâm đó là nhất định, hơn nữa hắn tinh thông nhị phẩm thần tâm nhiều thế, kẻ ngốc cũng biết... Có thể dẫn đường hắn phân biệt nắm giữ thế giới, hỗn động, cực điểm, thời không bốn loại nhất phẩm thần tâm này.” Một đại năng giả hình thể khôi ngô, có cái đầu rất lớn, xem mà mặt mày vui vẻ, “Hơn nữa xem tình báo, nhìn hắn ở thế giới Hạ tộc quê hương trưởng thành, thật đúng là trọng tình trọng nghĩa, lão tổ ta thích đồ đệ trọng tình trọng nghĩa như vậy, hảo đồ đệ như vậy đi đâu mà tìm, phải nghĩ cách kiếm tới tay, phải lấy được!”

Vị đại năng giả này tên là ‘Phách Hung’, bình thường tôn xưng hắn là ‘Phách Hung lão tổ’, lai lịch hắn cũng không bình thường, luận nội tình so với Xích Hỏa lão tổ, Hồng Trần thánh chủ bọn họ còn mạnh hơn nhiều.

Phách Hung lão tổ, chính là sinh vật thần giới, cho nên cũng xếp vào thần giới ngũ hung!

Phải biết đứng đầu thần giới ngũ hung chính là một trong tam tổ ‘Bàng Y’, giữa ngũ hung... còn rất chiếu cố.

Ngoài ra!

Phách Hung lão tổ... Tục truyền chính là một kẻ ngộ tính kém cỏi nhất trong ngũ hung, lúc hắn ở Giới Thần tứ trọng thiên, là bị một trong tam tổ ‘Trúc Sơn phủ chủ’ bắt trực tiếp làm vật cưỡi! Trúc Sơn phủ chủ cũng truyền hắn bí pháp, chỉ điểm hắn tu hành, vị Phách Hung lão tổ này sau khi trải qua Trúc Sơn phủ chủ chỉ điểm... Thế mà cuối cùng thành tựu đại năng giả!

Cho nên... nội tình chỗ dựa của Phách Hung lão tổ dày, lại là một trong thần giới ngũ hung, lại từng là vật cưỡi của Trúc Sơn phủ chủ.

Hơn nữa Phách Hung lão tổ nổi tiếng nhất chính là ‘bao che khuyết điểm’, bình thường các đại năng giả, là mặc kệ đệ tử chém giết bên ngoài, mặc dù chết rồi cũng chỉ có thể trách tài không bằng người. Nhưng vị Phách Hung lão tổ này lại quá mức bao che khuyết điểm, làm người khác vừa nghe là thân truyền đệ tử của Phách Hung lão tổ đều xa xa không dám trêu chọc. Bởi vì Phách Hung lão tổ sẽ không để ý mặt mũi ra mặt cho thân truyền đệ tử!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.