“Ngươi thật đúng là...” Bạch Sa thành chủ bất đắc dĩ nói, “Ta cũng không giấu ngươi, lúc lôi đài chiến Độc Dĩnh Giới Thần kia luôn nhằm vào ta, ta vì thế đặt một ván cược nữa! Cược chính là xếp hạng sinh tồn chiến của ngươi, ngươi nếu có thể hạng nhất, ta là thông sát. Nếu là hạng hai, cũng vẫn ổn. Nếu là hạng ba thậm chí thấp hơn, vậy ta thật sự thê thảm rồi.”
Nếu là hạng ba cùng với thấp hơn, Độc Dĩnh Giới Thần kiếm bốn ngàn vạn thần tinh, bốn vị bọn Nhung Hải vương cũng sẽ phân biệt kiếm một ngàn năm trăm vạn thần tinh.
Năm vị cộng lại, chính là một trăm triệu thần tinh!
Đối với Bạch Sa thành chủ cũng là áp lực cực lớn.
“A.” Đông Bá Tuyết Ưng không biết nói gì, “Đại ca, cần gì thế?”
“Nhìn Độc Dĩnh kia khó chịu.” Bạch Sa thành chủ nói, “Làm việc theo bản tâm, thống khoái bao nhiêu. Được rồi, ngươi nhanh dùng đi, có Thạch Hoa Lãnh Vân Lộ, thời gian ba năm này, ngươi nói không chừng thực lực còn có thể tăng thêm chút. Không nói nhiều nữa, ta đi đây.”
“Ai ai ai...” Đông Bá Tuyết Ưng còn muốn hét.
Bạch Sa thành chủ đã chợt lóe biến mất ở chân trời xa xa.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn bình tinh thạch màu nâu trên bàn, lẩm bẩm: “Không ngờ sớm như vậy đã phải dùng.”
Trong Hồng Thạch sơn cũng có rất nhiều kỳ trân.
Đông Bá Tuyết Ưng ban đầu tính toán, trải qua thần đình Vạn Hoa yến tôi luyện, lại bái ở môn hạ đại năng giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280461/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.