Chương trước
Chương sau
“Ta nhận thua!”

Diêm Phong đứng ở tại chỗ, có chút run sợ nhìn một màn trước mắt, không chút do dự liền vội hô ra.

Phía trước, một mảng khu vực trăm dặm chung quanh Đông Bá Tuyết Ưng đều hoàn toàn sụp đổ vỡ nát, loại uy thế khủng bố đó, cảm thụ cự ly xa đã run sợ. Hơn nữa ‘Phong ảnh hóa thân’ của hắn cũng đã cảm thụ qua, phong ảnh hóa thân của hắn tuy không mạnh bằng bản tôn, nhưng cũng có năm phần thực lực. Bảy phong ảnh hóa thân... lại ngay cả trường thương cũng chưa chạm tới đã bị hủy diệt.

Uy thế mạnh cỡ nào?

Xa xa không chỉ ngưỡng cửa Giới Thần nhỉ.

“Diêm Phong nhận thua, Đông Bá, thắng!” Phía dưới, tướng lĩnh giáp vàng cao giọng nói.

Lôi đài chiến phân ra thắng bại, hoặc là một bên chủ động nhận thua, hoặc là một bên chết trận!

“Chỉ như vậy đã nhận thua?”

“Còn chưa động thủ như thế nào nhỉ?”

“Diêm Phong kia, tựa như ở tại chỗ, vừa thử cái? Đã bị dọa?”

“Nhận thua cũng quá nhanh rồi.”

Vô số người vây xem đều đang nghị luận ầm ầm.

“Ngu xuẩn, thật ngu xuẩn, còn chưa giao thủ như thế nào đã nhận thua.” Ở trong đám người vây xem có một khu vực có một đám binh sĩ quân đoàn đang bảo hộ một thanh niên áo bào bạc, chính là Dĩnh tướng quân sắc mặt âm lãnh. Cách ba năm, Dĩnh tướng quân tuy ánh mắt càng thêm khủng bố tà ác, nhưng ít nhất bây giờ còn có thể bảo trì bình tĩnh cơ bản nhất.

“Chẳng lẽ không có một kẻ lợi hại chút, đánh bại Đông Bá này? Ít nhất cho hắn chịu chút đau khổ chứ?” Dĩnh tướng quân rất khó chịu.

Hắn nhằm vào Đông Bá Tuyết Ưng.

Chủ yếu là Đông Bá Tuyết Ưng nay quá nổi bật, hơn nữa quá trẻ tuổi! Ai cũng nhìn ra được, Đông Bá Tuyết Ưng tương lai tiền đồ vô lượng. Nhưng Dĩnh tướng quân hắn lại đã đến thời khắc cuối cùng của sinh mệnh. Mà quyền thế của hắn dựa vào là không phải thực lực bản thân tiềm lực bản thân, mà là phụ thân bao che. Hai bên đối chiếu, điều này làm Dĩnh tướng quân càng thêm khó chịu, càng thêm không thích Đông Bá Tuyết Ưng này.

“Đẹp.”

“Lợi hại, Đông Bá thật lợi hại.”

“Còn chưa thật sự chiến đấu như thế nào, đối phương đã sợ tới mức chủ động nhận thua.” Các thần linh Hạ tộc và Dư Tĩnh Thu cũng đều xem vui vẻ, bọn họ ở một chỗ góc trong đám người đông vô số.

...

“Đông Bá quả thực lợi hại, Diêm Phong tự thẹn không bằng.” Trên lôi đài, Diêm Phong còn hành lễ nói.

“Thực lực của ngươi cũng không tệ, phân thân thuật rất lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng khen. Đây là nói thật, bảy hóa thân cái nào cũng vượt qua Thần cấp cực hạn, nhắm chừng giao thủ với hung vu chiến binh, Diêm Phong này hẳn cũng là trong vòng mười chiêu có thể thắng lợi.

Hai người nói chuyện, liền đi xuống khỏi lôi đài, đều về vị trí của mình.

“Trận tỷ thí thứ hai.” Trên đài cao, sứ giả thần đình tiếp tục nói, “Túy Cô Khách và Thôn Khuynh.”

Đông Bá Tuyết Ưng ngồi trở lại vị trí của mình.

“Đông Bá, chúc mừng.” Bên cạnh Đệ Thất Mai Vũ nói.

“Gặp phải người xếp cuối cùng, tương đối thoải mái. Ta nhắm chừng ngươi cũng không sai biệt lắm.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, đồng thời ánh mắt hắn thì nhìn lôi đài xa xa. Trên lôi đài chính là Túy Cô Khách cùng Thôn Khuynh.

Túy Cô Khách, một bộ áo bào xanh, nhìn như rất lớn tuổi, đeo một thanh kiếm.

Đương nhiên tuổi mặt ngoài là không thể làm chuẩn, Túy Cô Khách này thực tế thời gian tu hành cũng mới hơn hai vạn năm.

Hai bên nhanh chóng giao thủ.

Hầu như là phiên bản của một trận chiến trước.

Hai bên vừa giao thủ đã kết thúc! Nhưng trận chiến này, kẻ tên Thôn Khuynh kia đã chết.

Một kiếm mất mạng.

“Kiếm thật nhanh.” Con ngươi Đông Bá Tuyết Ưng co rụt lại, lập tức cảm giác được uy hiếp, “Kiếm thật khủng bố.”

“Lợi hại.” Đệ Thất Mai Vũ cũng hơi kinh ngạc.

Hai người bọn họ đều có chút bị kinh ngạc.

Bản thân Đệ Thất Mai Vũ chính là sở trường kiếm pháp, kiếm của nàng cũng rất nhanh, cũng dứt khoát chỉ thẳng bản tâm, hơn nữa kiếm thuật hoàn mỹ vô cùng.

Mà Túy Cô Khách thì sao?

Kiếm của hắn càng đơn giản hơn, tựa như chỉ một chiêu vô cùng đơn giản. Không có chiêu số gì phức tạp.

Nhưng chỉ một chiêu... Lại uy lực cực mạnh.

“Khai thiên?” Đông Bá Tuyết Ưng lẩm bẩm.

“Đúng, khai thiên.” Bên cạnh Đệ Thất Mai Vũ gật đầu, “Có cảm giác Khai Thiên Thần Tâm.”

Lúc trước tuy cũng thấy tình báo tinh vực dự tuyển, nhưng ở tinh vực dự tuyển, Túy Cô Khách chỉ là tùy ý một kiếm đánh ở trên thân hung vu chiến binh, đã đập hung vu chiến binh vỡ vụn. Căn bản chưa thi triển kiếm thuật gì.

Mà lần này lôi đài chiến, lại thật sự triển lộ chút thủ đoạn.

“Kiếm thuật của hắn đã tất cả đều quy nhất, hóa thành một kiếm. Mặc kệ ai tới, đều chỉ là một kiếm đó, giống như khai thiên tích địa... Chỉ một chiêu, kẻ địch đã không thể chống cự.” Đệ Thất Mai Vũ than thở, “Nhìn kiếm thuật của hắn đã đến mức như vậy, ta cảm giác, hắn hẳn là có thể nắm giữ nhất phẩm thần tâm ‘Khai Thiên Thần Tâm’ bất cứ lúc nào.”

“Cao thủ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu. Mình ở chiến đấu xếp hạng so với hắn có thể cao hơn một bậc, nhưng trên thực tế nhắm chừng cũng là chỉ hơn một tia, có lẽ còn có nguyên nhân Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể của mình.

Phải thừa nhận, chỉ luận cảnh giới.

Thế Giới Thần Tâm khẳng định vượt xa đối thủ... Mấy năm nay, Thế Giới Thần Tâm mình cũng đã bắt đầu cân nhắc ra bí kỹ.

Nhưng thành tựu của mình ở trên Hỗn Động Thần Tâm, lại so với Túy Cô Khách ở trên ‘Khai Thiên Thần Tâm’ kém hơn chút. Một đối một, rất mãnh liệt!

“Xem hắn tinh vực dự tuyển, một kiếm dùng mặt kiếm trực tiếp đập nát hung vu chiến binh, ta cho rằng hắn cũng sở trường lực lượng, hiện tại xem ra kiếm thuật càng thêm khủng bố.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng thừa nhận, nếu là thật sự lôi đài chiến mình và Túy Cô Khách này, ai thắng ai thua thật đúng là khó nói.

Rất nhanh.

Trận thứ ba bắt đầu.

Trận thứ ba, ra sân có vị ‘Cửu Xá’ xếp thứ ba kia. Cửu Xá khác với Đông Bá Tuyết Ưng, Túy Cô Khách. Đông Bá Tuyết Ưng, Túy Cô Khách tu hành năm tháng cũng không dài, nhưng Cửu Xá đã tu hành hơn năm trăm vạn năm.

“Quá lợi hại.”

“Thế này, thế này quả thực...”

“Hắn tựa như so với Đông Bá, so với Túy Cô Khách còn lợi hại hơn.”

Cửu Xá vừa ra tay, vô số người vây xem một mảng ồ lên.

Đông Bá Tuyết Ưng, Đệ Thất Mai Vũ cũng đều cả kinh.

Bởi vì Cửu Xá đứng ở nơi đó, chiến đấu ngay từ đầu, trên toàn bộ lôi đài đã xuất hiện rậm rạp vô số ‘Cửu Xá’, mỗi người đều vung chưởng giận đập! Chỉ bàn tay giận đập, vô số Cửu Xá đánh xuống, khu vực chỗ đối thủ cũng trực tiếp hủy diệt, cũng bao gồm tên đối thủ kia, đối thủ đó ngay cả nhận thua cũng không kịp hô lên.

Cửu Xá đầu bạc áo trắng, lông mày trắng bay bay, hắn đứng ở trên lôi đài hướng Đông Bá Tuyết Ưng, Túy Cô Khách phía dưới nhìn nhìn, nhếch miệng nhẹ nhàng cười.

Đứng đầu chiến đấu xếp hạng? Nhưng không có nghĩa là thực lực thật sự đã là hạng nhất!

Cửu Xá đứng ở trên lôi đài, lại nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng và Túy Cô Khách, cùng với bộ dáng cười khẽ, ai cũng cảm giác được ý tứ hàm xúc khiêu khích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.