Chương trước
Chương sau
Chẳng những nàng, còn có huynh trưởng nàng, còn có Dĩnh tướng quân kia đều không phải là nhân loại, chính là sinh vật thần giới, con cái vốn thưa thớt, ngộ tính bình thường lại thấp, cả tộc bọn họ cũng chỉ huynh muội bọn họ thật sự nổi bật. Huynh trưởng của nàng cũng chỉ từng có hai đứa con, nhưng nhiều nhất bồi dưỡng thành thần. Thần linh cảnh giới tương đối thấp, ở trước mặt thời gian dài đằng đẵng, cho dù không bị giết chết, cuối cùng cũng sẽ ở trước mặt thời gian không giữ được bản tâm mà chết.

“Hả?” Độc Dĩnh Giới Thần đột nhiên biến sắc, trong mắt có chút khủng bố hung lệ, “Đông Bá này, thật to gan!”

Vù.

Nháy mắt biến mất ở trong phủ đệ này.

******

Trong đại điện.

Sau khi nhị điện hạ trấn áp được, yến hội tiếp tục tiến hành.

“Tuyết Ưng, Dĩnh tướng quân kia quá mức điên cuồng, chờ yến hội chấm dứt, chúng ta trên đường trở về có thể lọt vào công kích hay không?” Dư Tĩnh Thu ở một bên truyền âm nói.

Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm nói: “Tĩnh Thu, yên tâm đi, Dĩnh tướng quân đó lúc trước nếu không phát lời hung hăng, chỉ sợ thật sự có chút phiền phức. Hắn đã phát lời hung hăng! Như vậy chúng ta trên đường trở về sẽ tuyệt đối an toàn, nhị điện hạ mặc kệ như thế nào, cũng sẽ bảo vệ chúng ta.”

Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng gật đầu.

Mà ở đối diện, thanh niên áo bào bạc Dĩnh tướng quân chỉ cúi đầu uống rượu, chỉ là ngẫu nhiên ngẩng đầu, mắt lại đỏ rực điên cuồng.

“Ài.” Đông Bá Tuyết Ưng thở dài trong lòng.

Tuy không thích đối phương, nhưng cũng cảm thấy đối phương thật đáng buồn.

Chính là vừa ăn bám vừa kiêu ngạo, cho dù là thiếu chủ Phi Vân hồ loại đó! Ở trên loại yến hội cấp độ này, ở lúc biết thân phận Đông Bá Tuyết Ưng, cũng sẽ không làm bậy.

Dĩnh tướng quân có lẽ nhắm chừng đã rất ăn hại, có thể thành thần, khẳng định là có lý trí!

Đáng tiếc...

Hạng người điên bản tôn thần tâm sắp tán loạn chính là như thế, đã sắp không còn lý trí, làm việc đã không để ý hậu quả! Ngươi có thể bàn lý trí bàn hậu quả đối với một thằng điên sắp chết sao?

“Ai!” Ngoài điện bỗng truyền đến tiếng hét to.

“Oành!” Một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên ập vào.

Toàn bộ mọi người trong điện cảm giác được run rẩy phát ra từ trong xương cốt, một khí tức cổ xưa vô cùng tà ác ùa vào tòa đại điện này. Chỉ thấy một nữ tử áo bào vàng đã cất bước bước vào đại điện, đôi mắt của nàng lạnh như băng, nhìn quét phía trên. Phía trên nhị điện hạ cả kinh, vội vàng đứng dậy: “Độc Dĩnh tiền bối.”

Nữ tử áo bào vàng đi đến, chung quanh thân thể nàng lượt lờ dòng khí tà ác màu đen, đôi mắt hiện ra con ngươi dựng thẳng, âm lãnh giống như sinh vật vô tình.

Ở đây ai cũng cảm thấy kiêng kị.

Độc Dĩnh Giới Thần!

Đại danh đỉnh đỉnh Độc Dĩnh Giới Thần! Nàng một lần nổi tiếng nhất, đó là khiến Giới Thần tứ trọng thiên ‘Phổ Tàng đế quân’ trúng độc của nàng, làm Phổ Tàng đế quân chịu không ít đau khổ thậm chí cũng không thể truy kích. Thành tựu của nàng ở trên ‘Vu độc’ cực cao cực cao, ở trong An Hải phủ tuyệt đối là số một. Dù sao khiến Giới Thần tứ trọng thiên cũng chịu nhiều đau khổ, lợi hại cỡ nào?

“Ngươi chính là Đông Bá?” Ánh mắt Độc Dĩnh Giới Thần dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.

“Độc Dĩnh tiền bối.” Bên trên, nhị điện hạ vội mở miệng.

“Câm miệng!” Độc Dĩnh Giới Thần lạnh lùng nói.

Nhị điện hạ nhất thời có chút xấu hổ.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn, hiểu nhị điện hạ đã không thể dựa vào nữa.

Nhưng điều này cũng rất bình thường.

Quyền thế của nhị điện hạ, dựa vào là sức uy hiếp của phụ thân, dựa vào là rất đông bạn bè.

Nhưng Độc Dĩnh Giới Thần... Dựa vào là bản thân!

Bản thân thực lực cường đại, có thể mặc kệ tất cả.

“Ta chính là Đông Bá.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy, “Ra mắt Độc Dĩnh Giới Thần.”

“Ngươi hiện tại cầu xin tha thứ, đã muộn.” Con ngươi dựng thẳng của nữ tử áo bào vàng đảo qua thê tử Dư Tĩnh Thu bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng, “Thê tử của ngươi thật xinh đẹp, khó trách khiến đứa cháu này của ta thích.”

“Ta gọi ngươi một tiếng Độc Dĩnh Giới Thần, cũng chỉ là kính trọng thực lực của ngươi, không phải cầu xin tha thứ.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh nhạt nói, “Ta một lĩnh chủ vật chất giới, còn chưa cần thiết hướng ngươi cầu xin tha thứ.”

Không khí ở đây hoàn toàn đọng lại.

Mọi người đều cảm thấy áp lực.

“Hắn thế mà tát cháu mười mấy cái, cô cùng phụ thân cũng chưa từng đánh cháu.” Thanh niên áo bào bạc Dĩnh tướng quân vội hô, “Cháu nhất định phải khiến hắn hối hận, phải cho hắn biết trả giá vì đắc tội cháu.”

“Yên tâm đi, cứ xem cô cô trút giận cho ngươi.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần nói.

“Ở trước mặt ta, còn to gan như vậy.” Nữ tử áo bào vàng cười lạnh nói, ả duỗi tay phải, một uy áp kinh khủng tràn ngập ra, bao phủ Đông Bá Tuyết Ưng cùng Dư Tĩnh Thu.

“Ta sẽ không động thủ với ngươi, nhưng thê tử ngươi ta sẽ dẫn đi.” Nữ tử áo bào vàng cười lạnh nói, “Ta xem ngươi có thể như thế nào? Cho dù ngươi bái ở môn hạ đại năng giả lại như thế nào, sư tôn ta cũng là đại năng!”

Có thể thành tam trọng thiên tứ trọng thiên, cho dù vốn không phải đệ tử của đại năng, cũng có thể dễ dàng bái vào môn hạ đại năng.

“Độc Dĩnh tiền bối...” Bên cạnh, Đệ Thất Mai Vũ nhịn không được mở miệng.

“Mai Vũ điện hạ, chuyện của ta ngươi không cần quản.” Độc Dĩnh Giới Thần lạnh lùng nói, lập tức lạnh lẽo nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Ngươi không phải kiêu ngạo sao? Hiện tại thê tử ngươi ta mang đi, ở trước mặt ta, ả muốn tự sát cũng không làm được! Ả phải làm đồ chơi cho cháu ta.”

Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có vô tận lửa giận cùng băng lạnh.

Hắn đã nổi giận.

Dĩnh tướng quân một tên điên bản tôn thần tâm sắp tán loạn thì thôi, hắn không ngờ Độc Dĩnh Giới Thần thế mà cũng bao che khuyết điểm như thế! Có lẽ ở trong mắt ả, căn bản không xem mình ra gì, cũng đúng, thân là Giới Thần tam trọng thiên, làm việc vốn càng không kiêng nể gì. Nào sẽ để ý mình một kẻ chỉ mới Thần cấp?

“Độc Dĩnh Giới Thần, có một số việc có thể làm, có một số việc một khi làm, không thể quay đầu được.” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có sát khí.

“Ha ha ha... Ngươi một thằng ranh, cũng kiêu ngạo ở trước mặt ta? Ngươi là lĩnh chủ vật chất giới lại thế nào? Ngươi dù cả đời lại có thể tu luyện đến tình trạng gì?” Độc Dĩnh Giới Thần cười nhạo không thôi, vung tay lên, Dư Tĩnh Thu ở bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng liền hướng Độc Dĩnh Giới Thần bay qua.

Trong đôi mắt Đông Bá Tuyết Ưng tràn đầy lửa giận.

Được rồi.

Vốn không vội bại lộ, một khi đã như vậy, vậy mời đại năng giả đi!

Mình thân là nhất phẩm chân ý Siêu Phàm, mời đại năng ra tay đi! Vì không để người khác hoài nghi, trực tiếp mời ‘Xích Hỏa lão tổ’ có giao tình với mình ra tay! Xích Hỏa lão tổ và Hồng Trần thánh chủ giao tình thâm hậu, lại từng cứu thê tử mình, hắn ra tay, cũng sẽ không dẫn tới hoài nghi.

Mời đại năng quá dễ.

Chỉ cần hô lên tên là có thể liên hệ!

Đông Bá Tuyết Ưng vốn không vội chút nào, nhưng Độc Dĩnh Giới Thần thực chọc giận hắn rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.