Lúc này bên tai truyền đến thanh âm Loan Thất: “Đông Bá lão đệ, phụ thân tên Dĩnh Nhị này là một vị Giới Thần tam trọng thiên, nhưng lại là một vị cận thân thị vệ của bệ hạ. Cô cô của hắn là Độc Dĩnh Giới Thần uy danh rất lớn của An Hải phủ chúng ta! Hắn là đứa con duy nhất của phụ thân, lại chỉ là một tên Thần cấp, nay tu hành tuy mới bảy ngàn vạn năm, nhưng bởi vì tâm tính rất bình thường, ăn nhiều bảo vật nữa cũng đã sắp không giữ được bản tâm, cho nên làm việc càng thêm điên cuồng. Ngươi không thể cứng với hắn, cứng với hắn không đáng.”
“Đông Bá lão đệ.” Một thanh âm khác cũng truyền đến, là thanh âm của nhị điện hạ, “Dĩnh tướng quân bối cảnh lai lịch rất lớn, hắn cách bản tôn thần tâm tán loạn mà chết cũng không xa, cho nên càng thêm điên cuồng, ta cũng không thể làm gì được hắn, ngươi chớ cứng với hắn.”
Hai vị bọn họ truyền âm.
“Dĩnh lão đệ, Đông Bá lão đệ là chiến đấu xếp hạng nhất, rất ân ái với thê tử, ngươi cũng đừng làm bậy.” Nhị điện hạ ngồi trên cao nói.
“Nhị điện hạ, đây là chuyện của ta cùng Đông Bá, ngươi đừng quản.” Thanh niên áo bào bạc Dĩnh tướng quân sắc mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, “Tai ngươi điếc à, chưa nghe thấy ta nói?”
Đông Bá Tuyết Ưng khẽ nhả tay phải, bột phấn chén rượu bị bóp nát rơi ở trên bàn, Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía thanh niên áo bào bạc, nhếch miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280452/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.