Chương trước
Chương sau
Trong sân nhanh chóng ồn ào hẳn lên, ngay cả quan tuần thú, Tang phu nhân, Đồ tướng quân cùng với chủ nhân Phi Vân hồ bọn mấy vị Giới Thần ai cũng đến chúc mừng. Những cao thủ Thần cấp sống sót ở chiến đấu xếp hạng, phần lớn cũng không ôm hy vọng, cũng đều đến chúc mừng. Mặc kệ như thế nào, tốt xấu cũng có giao tình cùng nhau tham gia thần đình Vạn Hoa yến, hơn nữa có giao tình cùng tinh vực! Tương lai có một giao tình này, có việc cầu đến Đông Bá Tuyết Ưng, một số việc nhỏ hẳn là không có vấn đề.

Tiếng hoan hô tiếng cười phóng lên cao, xa xa những cao thủ Thần cấp các tinh vực động phủ khác vừa nghe đã hiểu, gã tên ‘Đông Bá’ đứng đầu lần chiến đấu xếp hạng này hẳn là ngay tại chỗ này.

“Đông Bá huynh.” Thanh niên tuấn mỹ áo trắng Đệ Thất Mai Vũ điện hạ nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, mặt mang ý cười. “Đông Bá huynh thật lợi hại, thế mà có thể đoạt giải nhất trong chiến đấu xếp hạng, toàn bộ An Hải phủ gần hai ngàn tinh vực, còn có rất nhiều cao thủ Thần cấp tới từ bên ngoài... Cuối cùng vẫn là Đông Bá huynh lợi hại nhất.”

“Mai Vũ huynh quá khen rồi, chiến đấu xếp hạng nhất, không có nghĩa là cuối cùng sinh tồn chiến cũng có thể hạng nhất. Cho dù chiến đấu xếp hạng thứ nhất sinh tồn chiến thứ nhất, cũng không có nghĩa là thực lực chiến đấu sinh tử sẽ mạnh nhất.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Đông Bá huynh quá khiêm tốn rồi.” Đệ Thất Mai Vũ thanh âm trong trẻo nhu hòa, “Ngươi cũng biết, quá khiêm tốn như vậy, sẽ làm người ta rất khó chịu.”

Đông Bá Tuyết Ưng nghẹn lời.

Đệ Thất Mai Vũ thấy thế cười cười.

Mà Dư Tĩnh Thu ở bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng thì nhìn một màn này, truyền âm nói: “Tuyết Ưng, ta còn ở bên cạnh đó!”

“A...” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía thê tử, truyền âm nói, “Tĩnh Thu, làm sao vậy?”

“Ta ở bên cạnh, ngươi còn mắt đi mày lại với người khác?”

“Hắn là nam!”

“Ai nói, ta thấy giống nữ.”

“Nàng thật đúng là...”

“Sáo, không phục? Có phải chê ta ở đây vướng bận hay không?”

Đông Bá Tuyết Ưng và thê tử Tĩnh Thu truyền âm nói chuyện.

Đệ Thất Mai Vũ điện hạ nhìn nhìn vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng, cười cười liền quay người rời đi.

“Sao có thể, sao có thể... Không có khả năng. Ta nhìn lầm rồi, ta nhìn lầm rồi.” Nam tử tóc đỏ ngẩng đầu nhìn, nhìn chằm chằm trời quyển trục màu máu ở không trung giống như màn, từng cái tên màu vàng đó. Đặc biệt cái tên xếp hạng nhất lớn nhất chói mắt nhất, hắn không tin, không muốn tin tưởng cái tên này không phải hắn.

Lập tức hắn lại cẩn thận xem toàn bộ quyển trục, từ đầu tới đuôi xem hết một lần, muốn từ trong đó tìm được cá lọt lưới, muốn tìm được tên mình!

Trên toàn bộ quyển trục Ngô Sơn tinh vực chỉ có hai người. Một người xếp hạng nhất, một người xếp thứ chín!

“Ta...”

“Ta thua rồi?”

“Kết thúc rồi?”

Nam tử tóc đỏ cầm chuôi đao, cắn răng cúi đầu quay đầu bước đi. Hắn khinh thường đi hướng phía Đông Bá Tuyết Ưng chúc mừng! Cũng không thèm hướng Đệ Thất Mai Vũ chúc mừng!

“Thần đình Vạn Hoa yến ta kết thúc rồi, nhưng về sau, ta nhất định sẽ mạnh hơn, vượt qua Đệ Thất Mai Vũ, vượt qua Đông Bá.” Nam tử tóc đỏ ánh mắt lạnh như băng đi hướng động phủ của mình.

Thần giới, thâm uyên, vật chất giới mênh mông...

Rất nhiều loại tính cách.

Thậm chí có một số ở tiểu địa phương cảm giác mình thiên phú cực cao, nhưng thật sự tới thần giới, mới có thể cảm giác được chênh lệch cực lớn! Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Nếu luôn so sánh còn cho rằng mình nhất định là mạnh nhất, tâm tính sẽ chỉ càng ngày càng đi lạc. Như Đông Bá Tuyết Ưng chính là Siêu Phàm nhất phẩm chân ý, bởi vì trong thần đình Vạn Hoa yến không bại lộ nhất phẩm thần tâm, cũng không dám có chút kiêu ngạo, đối với bản thân cũng có nhận biết tỉnh táo, mục tiêu của hắn chính là tham gia thần đình chi chiến, để bái ở môn hạ đại năng giả, nếu có thể ăn được Vạn Hoa Chân Quả, vậy càng tốt.

Về phần xếp hạng? Cố gắng là được!

******

Chiến đấu xếp hạng, ba năm sau tiến hành lôi đài chiến. Lôi đài chiến chấm dứt ba năm sau lại tiến hành sinh tồn chiến. Sinh tồn chiến chấm dứt ba năm sau mới xuất phát tới thần đình, tham gia thần đình chi chiến cuối cùng!

Sau mỗi một lần sàng chọn đều nghỉ ngơi ba năm, cũng là Huyết Nhận thần đình để các cao thủ Thần cấp này có đủ thời gian hảo hảo hấp thu một số thu hoạch trong sàng chọn. Dù sao mài giũa loại cấp độ này bình thường cũng rất khó có, ba năm thời gian, không dài không ngắn, không sai biệt lắm cũng đủ tĩnh tu. Đối với tuổi thọ dài đằng đẵng của thần linh mà nói, ba năm? Thật sự không tính là gì.

“Đông Bá lão đệ, về sau lúc nào cũng có thể đi Thôi Giác tinh vực địa bàn của ta, ta nhất định chiêu đãi Đông Bá lão đệ thật tốt.” Bóng người cao lớn toàn thân có lông tơ màu vàng đi ra khỏi động phủ của Đông Bá Tuyết Ưng, đầu hắn cũng tràn đầy lông tơ màu vàng, còn có một cái sừng.

Đông Bá Tuyết Ưng càng tự mình đưa tiễn: “Cục lão ca đi thong thả, chờ rảnh nhất định tới quấy rầy.”

Nhìn theo đối phương rời đi, lập tức mới xoay người về động phủ của mình.

“Đông Bá, Giới Thần bái phỏng ngươi cũng có hơn ba mươi người rồi nhỉ, vị này còn là Giới Thần nhị trọng thiên.” Tử Lôi đế quân cười nói.

“Thành danh cũng đau đầu.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.

Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến thanh âm.

“Đông Bá.” Bên ngoài có một binh sĩ quân đoàn tới, rất khách khí nói, “Phụng mệnh tuần thú đại nhân, đem tình báo vừa mua được đưa tới!”

“Tình báo?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc đi qua.

“Là tình báo cao thủ Thần cấp một ngàn hạng đầu của chiến đấu xếp hạng, nay bên ngoài đã có tình báo buôn bán, tuần thú đại nhân mua được, tặng cho ngươi và Đệ Thất Mai Vũ điện hạ.” Quân đoàn binh sĩ nói.

“Nhờ giúp ta cảm ơn tuần thú đại nhân.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nói, rồi tiếp nhận một khối tinh ngọc binh sĩ quân đoàn đưa qua.

Binh sĩ quân đoàn rời đi luôn.

Đông Bá Tuyết Ưng thì bắt đầu xem xét, khẽ chạm tinh ngọc, lượng lớn tin tức ùa vào trong đầu, bản thân tinh ngọc rất nhanh đã phân giải tiêu tán.

“Hạng một ngàn, Thôi Giác tinh vực, Diêm Phong, tu hành một trăm sáu mươi lăm vạn ba ngàn năm có thừa, dễ dàng đánh bại hung vu chiến binh.” Trong tin tức còn có cảnh tượng chiến đấu ‘Diêm Phong’ này lúc tinh vực dự tuyển đánh bại hung vu chiến binh.

“Hạng thứ chín trăm chín mươi chín...”

...

Mỗi người đều là như thế.

Phần tình báo này, chủ yếu chính là tuổi tu hành, cùng với cảnh tượng chiến đấu tinh vực dự tuyển.

Bởi vì tương đối đơn giản, giá bán cũng không đắt.

Dù sao muốn sưu tập kĩ hơn, ví dụ như cảnh tượng chiến đấu lúc chiến đấu xếp hạng, vậy quá khó khăn. Bởi vì chỉ có sứ giả thần đình, An Hải phủ chủ mấy người bọn họ biết. Ngay cả Thời Không thần điện cũng không thể thẩm thấu quyển trục bảo vật đó tiến hành tra xét! Về phần sưu tập tình báo quá khứ?

Như Đông Bá Tuyết Ưng làm lĩnh chủ vật chất giới, tình báo một mình hắn cũng đã rất đắt, càng đừng nói vô số người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.