Chương trước
Chương sau
“Hắn sao có thể mạnh như vậy? Mạnh thành như vậy?” Kim Mai Dương giờ mới hiểu, lần trước Đông Bá Tuyết Ưng giao thủ với hắn hoàn toàn là trêu chọc, từ đầu tới đuôi chưa thực sự triển lộ ra thực lực mạnh nhất, “Ta không phải vĩnh viễn không có cơ hội báo thù? Không. Còn có phủ thành sàng chọn tanh máu, hắn tuy lợi hại, nhưng phủ thành là cả An Hải phủ sàng chọn, hơn nữa sàng chọn rất tanh máu tàn khốc, hắn rất có thể sẽ chết ở trong phủ thành sàng chọn.”

Kim Mai Dương hiểu, hắn là không có thực lực báo thù.

Nhưng sự dữ tợn trong xương tủy, khiến hắn vẫn chờ đợi... Chờ đợi Đông Bá Tuyết Ưng ngã xuống!

******

“Mời bên này.” Binh sĩ quân đoàn dẫn dắt.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng đi theo, đi hướng đài cao.

Chỗ cao nhất trên đài cao là tuần thú đại nhân cùng vị mỹ phụ nhân kia, hai bên chính là các vị Giới Thần cùng với lão giả áo bào đen.

Xuống dưới nữa... Chính là các vị cao thủ Thần cấp thông qua dự tuyển, bao gồm Thương Thu, bao gồm tên nam tử tóc đỏ đeo nửa cái mặt nạ kia, cùng với vị Đệ Thất Mai Vũ điện hạ kia… một đám đều ngồi hết ở đây.

“Mời.”

Đông Bá Tuyết Ưng cũng được dẫn hướng một chỗ ngồi.

Bọn họ những người thông qua dự tuyển này, chỗ ngồi là theo thứ tự, cho nên Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên an vị ở bên cạnh thanh niên áo trắng tuấn mỹ ‘Đệ Thất Mai Vũ điện hạ’.

“Đông Bá tiểu hữu thực lực thật lợi hại.” Ngồi trên cao, tuần thú đại nhân nhìn Đông Bá Tuyết Ưng bên dưới, cười nói, “Ngô Sơn tinh vực ta có thể có một cao thủ như vậy, cũng là phúc của Ngô Sơn tinh vực ta. Lần này, ta lão quan... Xem ra sắp ở trên phủ thành nở mày nở mặt rồi.”

“Ha ha, ta đến lúc đó cũng có tư cách ba hoa rồi. Ở trước mặt quân chủ đại nhân ba hoa, đắc ý bao nhiêu.” Lão giả áo bào đen cũng cười nói.

Hai đại đầu sỏ của Ngô Sơn tinh vực đồng thời khen.

Nhất thời các Giới Thần khác cũng đều khen.

“Ta và Đông Bá tiểu hữu là rất có duyên phận.” Chủ nhân Phi Vân hồ Kim Phi Vân nói thẳng, “Lần trước ta đã nhìn ra tiểu hữu thực lực phi phàm, ta chỉ một cái hình chiếu sợ là không đối phó được. Hiện tại xem ra, ta vẫn đã đánh giá thấp tiểu hữu. Lần trước ngươi ta đều không phải bản tôn, lần này gặp mặt, ta phải cảm ơn tiểu hữu lần nữa. Nói thật chịu của ngươi mấy roi, con trai ta nay đã nhu thuận hơn rất nhiều.”

“Kim Phi Vân, da mặt ngươi cũng thật dày!”

“Da mặt hắn dày không phải mọi người đều biết sao? Đông Bá tiểu hữu, ngươi nên cố gắng nỗ lực một phen, nói không chừng có thể thông qua phủ thành sàng chọn, đến lúc đó sẽ có tư cách tới thần đình, tham gia thần đình chi chiến. Lấy tuổi của ngươi, bái vào môn hạ đại năng cũng dễ dàng.”

“Đến lúc đó có lẽ còn cần Đông Bá tiểu hữu chiếu cố một chút.”

Các Giới Thần này đối mặt Đông Bá Tuyết Ưng, không có chút lên mặt nào.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ có thể ứng phó đôi chút, hoặc là trả lời một hai câu, hoặc mỉm cười.

“Lợi hại.”

“Lợi hại hơn chúng ta nhiều, chúng ta đi phủ thành, sớm nhận thua có lẽ còn có thể sống sót. Đông Bá này thật đúng là lợi hại.” Ở bên cạnh, thông qua dự tuyển bao gồm Đông Bá Tuyết Ưng ở trong cũng có mười hai vị, những người khác cũng đều lặng yên truyền âm nghị luận.

Nam tử tóc đỏ ngồi ở nơi đó có chút quái gở tràn ngập sát khí lại lạnh lùng nhìn tất cả cái này, mơ hồ còn hừ lạnh một tiếng.

“Hả?” Lỗ tai Đông Bá Tuyết Ưng linh mẫn cỡ nào, cũng nghe được một tiếng hừ lạnh này, hắn quay đầu nhìn, nam tử tóc đỏ kia cũng lạnh lùng nhìn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Người này sát khí rất nặng, tính tình cũng rất quái.” Đông Bá Tuyết Ưng vốn đang có tính toán kết giao, hiện tại lại lập tức từ bỏ, “Không thích hợp kết giao.”

“Thương pháp của ngươi, thật lợi hại.” Bên cạnh truyền đến thanh âm, thanh âm cũng lành lạnh, lại rất dễ nghe.

Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn, chính là thanh niên áo trắng tuấn mỹ ‘Đệ Thất Mai Vũ điện hạ’ bên cạnh.

Đệ Thất Mai Vũ điện hạ này một thân đồ trắng, toàn thân sạch sẽ, tản ra khí tức lạnh như băng. Khí chất của hắn cũng như một khối hàn băng vạn năm, tuy lạnh như băng, lại sạch sẽ tinh thuần. Ánh mắt hắn cũng rất trong suốt, giống như không có chút tạp chất. Kết bạn... Đều thích không có tâm cơ, Đệ Thất Mai Vũ điện hạ, Đông Bá Tuyết Ưng thoạt nhìn chính là loại không vui chơi trò tâm cơ, mỗi tiếng nói cử động đều chỉ thẳng bản tâm.

“Chỉ là lực lượng lớn chút mà thôi.” Đông Bá Tuyết Ưng khiêm tốn nói.

“Chỉ lực lượng lớn, lấy quy tắc ảo diệu của hung vu chiến binh hoàn toàn có thể tan mất 99% lực đạo, mà lực lượng thương pháp của ngươi nó căn bản không thể dời đi, hơn nữa trực tiếp thẩm thấu trong cơ thể, nháy mắt nổ tung.” Đệ Thất Mai Vũ điện hạ nói, “Thương pháp như thế, cản cũng rất khó cản, lợi hại.”

“Kiếm pháp của điện hạ cũng rất lợi hại, ta sở trường lực lượng lớn, cho nên một chiêu công thành. Điện hạ kiếm pháp biến ảo khó dò, vừa rồi cần mười lăm kiếm mới có thể giết địch. Điện hạ và ta, sở trường phương diện khác nhau.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, đây cũng là lời trong lòng hắn, vị Đệ Thất Mai Vũ điện hạ này thực lực vẫn rất mạnh.

Đệ Thất Mai Vũ nhẹ nhàng gật đầu: “Ngươi không cần xưng hô ta điện hạ, xưng hô ta Mai Vũ là được.”

“Mai Vũ huynh.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng.

“Đông Bá huynh.” Đệ Thất Mai Vũ cũng khẽ gật đầu. Hắn tuy cao ngạo, nhưng đối mặt cao thủ lợi hại thì mang theo đủ tôn trọng, hiển nhiên trong lần dự tuyển này, Đông Bá Tuyết Ưng là một người duy nhất đáng giá hắn tôn trọng. Về phần người khác? Hắn không đặt vào mắt!

...

Thời gian trôi qua.

Từng trận chiến đấu không ngừng cử hành, nhưng không còn có Đông Bá Tuyết Ưng, Đệ Thất Mai Vũ loại cao thủ Thần cấp dễ dàng diệt sát hung vu chiến binh này xuất hiện nữa. Các Giới Thần trên đài cao cũng tùy ý nhìn, thỉnh thoảng tán gẫu lẫn nhau.

“Đông Bá tiểu hữu.” Tuần thú đại nhân bỗng mở miệng.

“Tuần thú đại nhân.” Đông Bá Tuyết Ưng vội đáp.

“Không biết Đông Bá tiểu hữu, là đến từ một hành tinh nào của Ngô Sơn tinh vực?” Quan tuần thú cười nói, “Hay là nói là từ nơi khác tới? Nếu là Ngô Sơn tinh vực ta, ta làm tuần thú bản tinh vực, có lẽ cũng có thể giúp đỡ đôi chút.”

Đông Bá Tuyết Ưng cũng biết vị tuần thú này rất coi trọng hắn, lấy lòng tới rồi, lập tức nói: “Cám ơn tuần thú đại nhân, nhưng ta cũng không phải từ một hành tinh nào của Ngô Sơn tinh vực đi ra, quê quán của ta, không ở thần giới, mà là ở vật chất giới.”

“Vật chất giới?” Quan tuần thú gật đầu kinh ngạc, “Ồ, thì ra là vật chất giới xuất hiện một cao thủ Thần cấp như thế, khó được khó được.”

“Ngươi nói ngươi là vật chất giới đi ra?” Ở bên cạnh quan tuần thú, mỹ phụ nhân bỗng nói, “Ngươi tu hành mới hơn hai ngàn năm, lại có cảnh giới như thế, lại là đến từ vật chất giới? Vậy ngươi đã luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, thành lĩnh chủ vật chất giới?”

Soạt.

Nhất thời ở đây quan tuần thú, Đồ tướng quân, một đám Giới Thần, bao gồm Đệ Thất Mai Vũ điện hạ cùng với kẻ khác thông qua tinh vực dự tuyển, ánh mắt mỗi người đều rơi ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.

Lĩnh chủ vật chất giới?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.