Tổng cộng năm vị Giới Thần, còn có một vị Thần cấp đỉnh phong.
Một vị Thần cấp đỉnh phong duy nhất... Là một lão giả áo bào đen cười tủm tỉm.
“Đồ tướng quân, ngươi cũng đã lâu không đi Phi Vân hồ ta rồi nhỉ, mời ngươi nhiều lần như vậy, ngươi luôn không đi.” Chủ nhân Phi Vân hồ cười nói.
“Đồ tướng quân, ta vừa có được một thùng rượu ngon, là con ta ở trong phủ thành trả giá cao tranh được, ta vẫn không nỡ hưởng dụng, chỉ chờ Đồ tướng quân ngươi.”
“Đồ tướng quân...”
Năm vị Giới Thần phía dưới đều rất lấy lòng vị lão giả áo bào đen Thần cấp đỉnh phong kia, đương nhiên đều là truyền âm tự thuật, lão giả áo bào đen cũng cười ha ha ứng phó.
Phía trên, trên chủ vị quan tuần thú thấy vậy cũng cười ruồi, lập tức cao giọng nói: “Đồ huynh, ngươi tu hành nhiều năm đến nay cũng chưa bước vào Giới Thần cảnh, tiếp tục như vậy, chỉ sợ không cần quá lâu, ngươi sẽ có tai họa bản tôn thần tâm tán loạn! Theo ta thấy, ngươi vẫn nên bỏ qua vị trí tướng quân, liều một phen bế tử quan, có lẽ có thể đột phá thành Giới Thần.”
“Cám ơn tuần thú quan tâm, ta phụng mệnh thần đình đóng ở Ngô Sơn tinh vực, tự nhiên tận tâm tận lực.” Lão giả áo bào đen này cười nói, “So sánh với mạng nhỏ của ta, chức trách thần đình quan trọng hơn nhiều.”
“Mạng không còn, chức trách thần đình ngươi cũng không thể tiếp nhận.” Quan tuần thú cười lạnh.
“Cái này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280425/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.