Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu cười nói: “Trở thành Giới Thần, thần hải diễn biến thành nội thế giới, nội thế giới có thể tiếp dẫn linh hồn con người. Gia nhập Ma thần hội bị người ta phỉ nhổ, nhưng vì sao vẫn có nhiều Siêu Phàm như vậy gia nhập? Thậm chí ngay cả Siêu Phàm cấp Bán Thần gia nhập? Là vì chết rồi có hi vọng được tiếp dẫn, thậm chí công lao đủ cũng có thể được đúc lại thân thể tiếp tục sinh tồn. Phụ thân mẫu thân Tông thúc, mọi người chính là được đúc lại thân thể.”
“Vậy chết rồi lại tiếp dẫn, lại đúc lại thân thể, không phải vĩnh viễn bất tử?” Mặc Dương Du than thở.
“Một, lúc chết trận rất có thể linh hồn bị giết. Hai, cho dù lần lượt đúc lại thân thể, sống quá lâu cũng sẽ điên cuồng sụp đổ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ngay cả Giới Thần, cũng có thể bởi vì sống quá lâu không giữ được bản tâm mà phát điên, hoài nghi bản thân, bản tôn thần tâm tán loạn. Càng đừng nói Siêu Phàm.”
“Phụ thân mẫu thân Tông thúc, đây là thế giới trong Hồng Thạch sơn, phi thường rộng lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “So với thế giới Hạ tộc lớn hơn không biết bao nhiêu lần, nơi này Siêu Phàm càng nhiều, thần linh cũng rất nhiều, mọi người có thể ở đây xông pha tu hành cho tốt.”
“Tốt.” Đông Bá Liệt nở nụ cười.
“Ha ha ha, không ngờ đã chết rồi, còn có kinh hỉ như thế.” Tông Lăng cũng vui sướng.
Ba người bọn họ đều sục sôi ý chí chiến đấu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280398/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.