“Yên tâm đi, không có gì, lúc không chống đỡ được ta sẽ hôn mê, đừng lo.”
“Chàng đau lòng ta, thì mau chóng phá vỡ đóa hoa màu đen đó đi.”
“Ừ, không có việc gì, cảm ngộ của ta đối với pháp trận lại gia tăng rồi, còn có thể chống đỡ thêm chút nữa.”
Dư Tĩnh Thu mỗi một lần đều an ủi Đông Bá Tuyết Ưng.
...
Trong sa mạc, thanh niên áo trắng bị nhốt trong đóa hoa màu đen kia đang không ngừng luyện thương pháp, ở trong tiếng Vu thần thổi nhạc khúc hắn toàn lực đi luyện thương.
“Năm năm rồi.”
“Năm năm rồi!!!”
“Ta còn chưa đột phá, ba loại chân ý của ta đều chưa đột phá, vì sao, vì sao?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng nghẹn một ngọn lửa, nhìn khuôn mặt thê tử càng thêm tái nhợt, hắn rất tự trách. Vì sao mình không phá được đóa hoa màu đen này. Vì sao ba loại chân ý lại một loại cũng không đột phá được?
Đông Bá Tuyết Ưng khuôn mặt dữ tợn nhìn quét Vu thần, đại ma thần trong không gian lá đỏ xa xa.
“Ta nhất định sẽ đi ra ngoài, nhất định sẽ!!!”
“Oành, oành, oành...”
Đông Bá Tuyết Ưng điên cuồng luyện thương pháp.
Hắn vứt bỏ tất cả quấy nhiễu, Vu thần thổi nhạc khúc quấy nhiễu đối với hắn đã thấp hơn so với ngay từ đầu rất nhiều, hắn không ngừng cân nhắc từng chiêu thương pháp, thậm chí đi nghiên cứu bí thuật cấp Giới Thần, muốn từ trong đó tìm kiếm tìm hiểu ra càng nhiều hơn nữa.
Đêm khuya.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280370/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.