Xa xa, các Siêu Phàm Hạ tộc nhìn.
Nhưng Vưu Bình trưởng lão quá nhanh! Nhanh tới mức bọn họ cũng không nhìn thấy tung tích Vưu Bình trưởng lão.
Đông Bá Tuyết Ưng tốt xấu ở lúc Vưu Bình trưởng lão hiện ra bóng người công kích có thể thấy rõ, thời điểm khác là mượn dùng tinh tháp quan sát. Mà các Siêu Phàm khác của Hạ tộc, ngay cả trong nháy mắt đó Vưu Bình trưởng lão hiện ra bóng người cũng không thấy rõ.
Bởi vì Vưu Bình vừa hiện thân xuất đao, đã ngay lập tức lóe lên biến ảo vị trí.
Lần lượt biến ảo.
Siêu Phàm Hạ tộc chỉ nhìn thấy giữa không trung từng tia sáng ánh đao lóe lên, mỗi một lần đều để lại một dấu vết khe hở không gian thật sâu màu đen giữa không trung.
“Nếu giao thủ với chúng ta, chúng ta chỉ sợ cũng không phản ứng kịp.” Trần cung chủ, Triều Thanh, Tư Không Dương, Thái Thúc cung chủ, Trì Khâu Bạch bọn họ ai cũng cảm thấy chênh lệch thật lớn, đây là thực lực của tuyệt thế Siêu Phàm trong thần giới sau khi thành thần.
...
Liên tục trên trăm đao.
Mỗi một đao, chỉ một chữ, nhanh!
Hơn nữa từ vị trí khác nhau công kích.
“Thương pháp phòng thủ thật nghiêm mật.” Thân thể Vưu Bình trưởng lão theo gợn sóng nháy mắt di động mấy chục dặm, “Vậy trực tiếp điên cuồng tấn công đi.”
Trong mắt Vưu Bình trưởng lão chợt lóe hàn quang.
Oành!
Bóng người hắn đột nhiên xuất hiện giữa không trung, hai tay nắm chuôi đao, trường đao màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280351/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.