Đông Bá Tuyết Ưng dẫn theo thê tử, đi dạo động thiên tu hành thuộc về mình.
Dư Tĩnh Thu đi thăm toàn bộ động thiên tu hành, sau khi biết giá trị chế tạo của một tòa tĩnh thất tầm năm ngàn vạn thần tinh, càng cảm thụ qua ‘Thời gian tăng tốc’, cũng bị rung động.
“Năm ngàn vạn thần tinh? Đó chỉ là một tĩnh thất? Hạ tộc chúng ta tổng cộng mới có như vậy.” Dư Tĩnh Thu có chút ngây dại.
“Đây chính là Hồng Trần thánh chủ xây dựng, thánh chủ là bậc đại năng của thần giới, thế này đã tính là gì?” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Nghe nói điều kiện tu hành của thân truyền đệ tử so với ta nơi này còn tốt hơn nhiều! Thật ra làm nội môn đệ tử, đã có tư cách nghe thánh chủ chỉ điểm, đáng tiếc thánh chủ đã chết, ài, chỉ có thể tự mình vùi đầu tu luyện.”
“Đúng rồi, nàng ở cùng một chỗ với ta, động thiên tu hành tĩnh thất này nàng cũng có thể dùng. Còn có Đăng Vân tháp, Vấn Tâm lộ, truyền thừa ấn ký hạp cốc… bên ngoài, nàng đều có thể đi xem một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Thật sự? Ta, ta không phải đệ tử Hồng Thạch sơn.” Dư Tĩnh Thu không dám tin.
“Xem một chút đối với Hồng Trần đảo không có tổn thất gì.” Đông Bá Tuyết Ưng bĩu môi, “Như một số bảo vật trân quý, bí thuật truyền thừa cấp Giới Thần… nàng lại là một cái cũng không chiếm được. Cái đó mới gọi là hiếm thấy quý giá.”
“Thế này đã rất tốt rồi, so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280332/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.