“Tuyệt thế Siêu Phàm nhất phẩm chân ý, những kẻ bại lộ, không ít đều là ở lúc đầu trưởng thành đã bị trừ bỏ.” Hề Vi bất đắc dĩ, “Cho nên nhất phẩm chân ý Siêu Phàm trong lịch sử, bình thường đều rất cẩn thận, đều là sau khi trở thành Giới Thần, tin tức mới có thể dần dần công khai.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Nhất phẩm chân ý...
Mình cũng rất muốn, nhưng từ tư liệu nhận được đến xem, muốn đột phá khó cỡ nào? Loại sự tình này không thể cưỡng cầu. Chỉ có thể thuận theo tự nhiên, mình ở lúc tu hành dốc hết toàn lực là được, nghĩ cái khác quá nhiều ngược lại sẽ ảnh hưởng tâm cảnh bản thân.
“Thân truyền đệ tử không dám cưỡng cầu.” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi, “Vậy như thế nào có thể thành nội môn đệ tử?”
“Theo ta.” Hồng Thạch mở miệng.
...
Đây là một con đường trải đá dài, từng bậc đá, đi thông mãi một đỉnh núi cao xa xa.
“Nhìn.” Hồng Thạch, Hề Vi, Đông Bá Tuyết Ưng đều tới bên cạnh con đường bậc đá, Hồng Thạch đưa tay chỉ hướng xa xa, “Đây là Vấn Tâm lộ! Là khảo nghiệm nội tâm của ngươi, so với khảo nghiệm cái lá dây leo thứ năm của Liên Thiên đằng khó khăn hơn nhiều, các đệ tử Hồng Thạch sơn sau khi thành thần đều sẽ đến đi Vấn Tâm lộ một lần. Vấn Tâm lộ tổng cộng chia làm ba đoạn.”
“Siêu Phàm chỉ cần đi qua đoạn thứ nhất, đã đạt tới ngưỡng cửa nội môn đệ tử.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280318/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.