Thần Cửu, lão giả râu dê, lão giả đầu trọc áo bào vàng, Đông Bá Tuyết Ưng đội ngũ bọn họ bốn người đang hướng Hồng Thạch sơn bay đi.
“Đông Bá Tuyết Ưng, chúng ta về sau đồng sinh cộng tử, tên Phúc thúc cùng lão tặc ngươi còn chưa biết nhỉ, ha ha, ta giới thiệu trước với ngươi một lần.” Thần Cửu cười nói, “Lão tặc, tên Thần Cốc, Phúc thúc tên Thần Phúc.”
“Ngươi về sau gọi ta lão tặc là được.” Lão giả râu dê Thần Cốc cười nói.
“Ra mắt Đông Bá Tuyết Ưng huynh đệ, gọi ta Thần Phúc là được.” Lão giả đầu trọc áo bào vàng nhếch miệng cười, “Chờ vào Hồng Thạch sơn, còn cần Đông Bá huynh đệ ngươi hỗ trợ.”
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nói: “Thần Phúc, lão tặc, đồng sinh cộng tử, giúp lẫn nhau đi.”
Thần Cửu, Thần Cốc, Thần Phúc...
Đều họ Thần?
Có chút ý tứ.
“Bọn họ đều là người trong trang của ta, đều là từ nhỏ ở bên trong trang lớn lên, đều là họ Thần.” Thần Cửu mỉm cười nói.
“Bội phục, một thôn trang có thể có nhiều cao thủ như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng tán thưởng, “Toàn bộ Hạ tộc ta cao thủ cũng rất ít.”
“Không giống nhau.” Thần Cửu vừa phi hành vừa nói, “Vật chất giới và thần giới không giống nhau, trong thần giới trở thành Siêu Phàm rất dễ dàng, cường giả tương đối nhiều.”
“Phi Kiếm sơn trang chúng ta cũng thanh danh hiển hách, Bán Thần đã có mấy trăm vị, thành thần cũng có hai vị, thật ra trang chủ căn bản không cần tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280257/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.