Trong hư giới.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ở thế giới chân thật cẩn thận thanh niên da đen quấn vải trắng kia, nhíu mày: “Vưu Lan lĩnh chủ này quá mạnh, ngoài thân hắn phát ra chân ý dao động không đâu không phá! Huyễn vực của ta lúc trước cũng không thể tới gần hắn, ta triệt tiêu huyễn vực, nhưng hắn lại vẫn tản ra chân ý dao động, khiến hư giới phân thân của ta cũng không thể tới gần.”
Nay hắn có thể thao túng chín hư giới phân thân, thời điểm chiến đấu, hoàn toàn có thể lập tức biến thành mười cây trường thương đồng thời vây công!
Chín cây khác đều là hư giới phân thân thao túng!
Đáng tiếc hư giới phân thân quá yếu, bản thân ‘Hư Giới Chân Ý’ lực lượng công kích đã yếu, chín hư giới phân thân đều miễn cưỡng là thực lực Bán Thần thâm niên. Thực lực như vậy đưa ra trường thương, căn bản không thể tới gần Vưu Lan lĩnh chủ! Căn bản không tạo ra được tác dụng ‘mê hoặc’! Cho dù để hư giới phân thân ở chung quanh thân thể Vưu Lan lĩnh chủ ngưng kết hình thành, ở dưới chân ý dao động của đối phương cũng sẽ hóa thành hư vô.
“Cách khác đều vô dụng, không ngờ ta cả trăm năm thời gian ngộ ra ‘Tinh Thần Vẫn Diệt Kích’ vẫn không giết được hắn. Xem ra, chỉ có liều một vố cuối cùng.” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.
Năm đó trúng vu độc.
Không thể toàn phương vị hoàn thiện tìm hiểu chân ý, cho nên một lòng theo đuổi thương pháp, thậm chí hắn lúc ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280248/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.