“Thần giới chiến binh???” Lạp Nhĩ Phu kinh sợ vạn phần, vốn đã rất cố sức, lại có thần giới chiến binh hóa thành sương mù tụ tán vô thường này trói buộc quấn quanh, đánh như thế nào?
“Sớm đã biết ngươi là thượng vị ác ma tôn quý, Hạ tộc ta cũng đoán được chỉ sợ ngươi vẫn cất giấu thủ đoạn, sao có thể không làm thêm chút chuẩn bị!” Thái Thúc cung chủ cười dữ tợn nói, “Thượng vị ác ma? Hừ, tới Hạ tộc ta, cũng phải chết!”
“Không, không... Các ngươi rốt cuộc làm sao mà biết được, các ngươi sao lại biết ta ở đây? Còn vừa vặn khắc chế ta!” Lạp Nhĩ Phu điên cuồng, “Ta ở trong chiến thuyền, các ngươi phát hiện ta như thế nào?”
“Một ác ma chết, không cần thiết hỏi vì sao nhiều như vậy!”
“Ta không cam lòng, không cam lòng!”
“Vì sao, ta ngay cả một thủ hạ cũng không mang, không nên phát hiện ta, ta đã rất cẩn thận. Lạp Nhĩ Phu ta... Còn chưa trở lại gia tộc của ta, còn chưa trở thành ma thần, còn chưa giết ca ca chết tiệt kia của ta, cướp lấy vị trí tộc trưởng của ta! Ta không cam lòng!” Lạp Nhĩ Phu hoàn toàn điên cuồng giãy dụa, muốn liều ra một con đường sống.
Mà trong hư giới, Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nhìn một màn này, dám tùy ý giết chóc Hạ tộc, nên có chuẩn bị bị Hạ tộc tiêu diệt!
...
Mà ở một chỗ khác, ác ma nhỏ gầy giáp tím Viêm Trạch tướng quân thì thảm hại hơn.
“Oành!” Trên bầu trời, hai vầng trăng đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280172/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.