Ở trong sự tra xét của hắn, ở trong kiến trúc khổng lồ này, trong một hình phòng, đang dùng xiềng xích trói chặt một nam tử, trên làn da nam tử bị khắc phù văn, toàn thân tựa như hôn mê.
“Bộc Dương Ba?” Đông Bá Tuyết Ưng trừng to mắt không thể tin được, người bị giam giữ trói chặt này, chính là Bộc Dương Ba Hạ tộc cho rằng đã chết trận!
“Hô hô hô...” Bộc Dương Ba hít thở rất yếu, nhưng làm Siêu Phàm sinh mệnh, ý thức của hắn lại vẫn tỉnh táo như cũ.
Kẹt.
Cửa sắt hình phòng bị đẩy ra, một lão giả còng đi đến, lão giả còng sau khi tiến vào liền bắt đầu lặng lẽ niệm chú ngữ, rất nhanh phù văn trên làn da Bộc Dương Ba đều sáng lên, mặt ngoài những phù văn này xuất hiện dòng khí màu đen, dòng khí màu đen mơ hồ hiện ra một cái đầu lâu màu đen, Bộc Dương Ba kìm không được phát ra tiếng kêu rên.
“A a, giết ta đi, có bản lãnh giết ta đi! Ta sẽ không đầu nhập vào các ngươi, sẽ không! Giết, a, giết ta đi!” Bộc Dương Ba kêu thảm.
“Siêu Phàm sinh mệnh vĩ đại, ta một người hầu nào dám giết ngươi.” Lão giả còng cười khục khặc, thanh âm giống như từ trong yết hầu ép ra, khàn khàn chói tai, “Ta chỉ là tuân theo mệnh lệnh làm việc mà thôi!”
“Đáng chết, đáng chết.”
Bộc Dương Ba thống khổ kêu rên tức giận mắng.
Hắn đường đường một vị Siêu Phàm sinh mệnh, nhưng giờ phút này toàn bộ linh hồn đều bị phong cấm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280161/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.