“Mà thần giới chiến binh trong Hắc Phong thần cung, có yếu có mạnh, nam tử áo bào màu xám yếu lúc trước... Dễ dàng bị thủ vệ giáp xanh lục bắn bay, nhưng bốn kẻ khác, lại là càng lúc càng mạnh, nhưng mặc kệ như thế nào, cho dù yếu một chút, tốt xấu cũng là năm thần giới chiến binh.” Đông Bá Tuyết Ưng rất giật mình. Thần giới chiến binh? Đó là thần luyện chế ra, thoáng cái đã có năm người?
‘Con vượn sương trắng’ thủ vệ động phủ cung điện, Đông Bá Tuyết Ưng cũng hoài nghi là thần giới chiến binh, chẳng qua là thần giới chiến binh so với nam tử áo bào màu xám thì yếu hơn chút.
Còn có chỗ sâu nhất của ‘Hắc Phong thần cung’ còn có một tồn tại nghi là thần giới chiến binh.
Cộng lại... ước chừng bảy tên!
“Khó trách Trần cung chủ nói không tỉ mỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Trong đó chắc chắn có chút bí ẩn.”
“Soạt!”
Người hoàng kim ngồi ở trên ngai báu đứng dậy, lạnh lùng nói: “Các ngươi đều về các nơi, ta đi gặp con chuột nước kia!”
“Con chuột nước đó, ỷ vào chủ nhân tín nhiệm nó nhất, luôn ở trước mặt chúng ta sĩ diện, thật khó chịu.” Thanh niên tóc đỏ đẹp trai bĩu môi.
“Hừ hừ hừ, luận thực lực hắn còn không bằng đại ca! Theo lý thuyết, Hắc Phong thần cung này nên để chúng ta chưởng quản, nhưng chủ nhân trước khi chết, lại để con chuột nước đó chưởng quản!” Nam tử áo bào màu xám cũng hừ lạnh nói.
“Được rồi.”
Người hoàng kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280146/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.