“Nửa năm.”
“Đợi thêm nửa năm.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức truyền âm cho Tân Hỏa cung, đem vị trí bản đồ cũng phát qua, “Nơi này phát hiện ác ma, ác ma đã bị ta trừ khử.”
Tin tưởng rất nhanh sẽ có người của Long Sơn lâu tới thu thập.
Lập tức Đông Bá Tuyết Ưng xoay người rời đi.
Buổi chiều, sau khi Đông Bá Tuyết Ưng nắm giữ Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý hai tháng.
Một đội ngũ đại gia tộc hào hoa xa xỉ đang di chuyển ở trên đường cái, trong thùng xe một chiếc xe ngựa rất rộng trong đó, một gã mập mạp làn da trắng nõn đang nằm tựa, bên cạnh có bốn thị nữ xinh đẹp bầu bạn bên cạnh, có hỗ trợ mát xa đầu vai, có đang đấm chân, còn có lại bóc hoa quả cho hắn ăn... Tên mập mạp đó say sưa hưởng thụ.
“Thật thoải mái, cho dù không cắn nuốt những linh hồn nhân loại mỹ vị kia, chỉ cần ở thế giới phàm nhân hưởng thụ, đã thoải mái hơn nhiều so với ở thâm uyên!” Tên mập mạp say sưa hưởng thụ, “Vận khí của ta thật đúng là tốt, nguy hiểm vô cùng, thừa dịp thông đạo không gian kia còn chưa tiêu tán xông vào, lại không bị nữ Bán Thần Hạ tộc đáng sợ kia giết chết.”
Lúc trước, hôm đó xông tới, Hạ tộc Siêu Phàm ‘Bộ thành chủ’ nắm giữ thần khí, uy lực quét ngang bát phương, lượng lớn ác ma hóa thành tro bụi, hắn lại may mắn sống sót.
“Thùng thùng thùng.” Bỗng ngoài cửa thùng xe truyền đến tiếng gõ đánh, theo đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280108/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.