Rẹt ~~~~
Vô số mây đen đột nhiên xé rách.
Một bàn tay to trực tiếp xuyên qua mây đen, xuất hiện ở trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng.
Sáu Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời đứng lên.
“Lui tan.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng nói.
Toàn bộ mây đen tất cả đều hoàn toàn lui tan.
Cánh tay thật lớn kia đến từ trong hư không, bàn tay thật lớn vẫn dừng ở phía trước Đông Bá Tuyết Ưng.
“Mặt trời lặn, mặt trăng mọc.” Đông Bá Tuyết Ưng lại nói.
Trên trời cao, mặt trời nhanh chóng hướng về phía tây lặn xuống... Một vầng trăng dần dần mọc lên.
“Biển lớn.”
Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười nói.
Chỉ thấy ban đầu là hoàn cảnh dãy núi, nhưng bỗng xa xa vô số sóng biển mãnh liệt ập đến, bao phủ dãy núi. Toàn bộ phía đông Tuyết Thạch sơn biến thành hải dương vô biên vô hạn, sóng biển quay cuồng, có một số bọt nước, nước biển dần dần bình tĩnh, trên mặt biển xuất hiện từng con thuyền đánh cá. Xa xa còn ra hiện một số hải điểu đang bay lượn. Có cá lớn nhảy ra khỏi mặt biển.
“Thật thần kỳ.” Đông Bá Tuyết Ưng lẩm bẩm.
Xoát ——
Bàn tay khổng lồ, hải dương khôn cùng, núi cao khổng lồ chồng chất, chim biển, thuyền đánh cá, đêm tối, trăng...
Toàn bộ biến mất!
Tất cả đều khôi phục đến cảnh tượng lúc trước, vẫn là buổi chiều, trên Tuyết Thạch sơn trước sau như một, mọi người trong Tuyết Thạch thành bảo xa xa vẫn có cuộc sống như trước, chưa phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280103/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.