“Hắn đương nhiên sẽ dốc toàn lực bảo vệ nó!” Triều Thanh lão đầu nói, “Không có món đồ chơi này, ma thần này... ở thế giới Hạ tộc ta truyền bá tín ngưỡng độ khó sẽ tăng vọt gấp trăm lần ngàn lần! Chỉ sợ ở trong mấy trăm năm, tín ngưỡng của hắn ở thế giới Hạ tộc ta sẽ héo rút hơn chín phần mười!”
“A.”
Đông Bá Tuyết Ưng, Trì Khâu Bạch giật mình.
“Chẳng lẽ nó là?” Đông Bá Tuyết Ưng, Trì Khâu Bạch đều có điều phán đoán.
“Đúng, nó chính là ma tỉnh (tỉnh: cái giếng) trong truyền thuyết!” Triều Thanh lão đầu nói.
“Ma thần Ô Vân Hỏa này bị ngươi phát hiện ma tỉnh của hắn, khó trách muốn nổi điên.” Trì Khâu Bạch cười nói, “Hắn thật sự xui xẻo, tổng đàn bị ngươi phát hiện, vừa vặn cất giấu một cái ma tỉnh này.”
Thần tỉnh, ma tỉnh, đối với tà thần ma thần đều phi thường quan trọng.
Các tà thần ma thần ở Hạ tộc truyền bá tín ngưỡng tuyệt đại đa số đều chưa thể thành lập thần tỉnh ma tỉnh, nhưng một khi thành lập, thế lực sẽ không ngừng mở rộng, trong tà thần ma thần ở Hạ tộc truyền bá tín ngưỡng... Chỉ sợ thế lực cũng có thể xếp mười hạng đầu!
Thần tỉnh ma tỉnh, rốt cuộc là cái gì?
Nói chuẩn xác...
Nó là một cái thông đạo!
Nó có thể khiến thần linh đem thần lực của mình tận lực hao tổn thấp đưa đến thế giới phàm nhân, bình thường thần linh thành lập được xưng là ‘Thần tỉnh’, mà ma thần thành lập thì là ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280088/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.