Chương trước
Chương sau
Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng động, lại đột ngột biến mất vào hư không, sau đó xuất hiện ở sau lưng một sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm bên ngoài cùng trong đó.

Trường thương màu bạc nháy mắt đâm vào thân thể tên sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm kia! Tầng ngoài thân thể hiển nhiên không thể ngăn cản.

Soạt.

Thu thương thân thể nhoáng lên một cái lại biến mất, lại xuất hiện ở bên cạnh một sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm khác, lại đâm ra một thương.

Một chọi một.

Tuy cực điểm xuyên thấu chân ý lúc đối mặt vây công rất cố sức, nhưng hiện tại thân thể thi triển cực điểm xuyên thấu, khiến bản thân bảo trì luôn một chọi một, tự nhiên có thể một chiêu đánh bại các sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm này. Chỉ thấy thân thể chúng nó sau khi bị đâm phá, hào quang màu đỏ sậm trong đôi mắt liền ảm đạm xuống lại lần nữa hóa thành bức tượng không nhúc nhích. Đây là quy củ các nguyên lão Hạ tộc định ra đối với các sinh mệnh luyện kim này.

Một khi đâm phá tầng ngoài, liền đại biểu đánh bại nó, nó sẽ dừng chiến đấu.

Cho nên ——

Muốn thắng Bách Chiến Bí Thất, chẳng những cần chống đỡ được ở dưới vây công, còn phải phá vỡ tầng ngoài thân thể sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm! Hiển nhiên khảo nghiệm đối với rất nhiều phương diện của chiến đấu đều cực cao.

Siêu Phàm Phi Thiên cấp đỉnh phong bình thường cần nắm giữ đầy đủ lục phẩm chân ý mới có thể phá vỡ! Độ khó có thể nghĩ.

“Phá phá phá...”

Chỉ thấy bóng người Đông Bá Tuyết Ưng lần lượt xuất hiện, các sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm căn bản không thể hình thành vây công, lần lượt bị đánh bại, mỗi đứa chúng nó đều liên tiếp hóa thành bức tượng.

“Thua rồi.”

“Chúng ta xem ra phải thua rồi.”

“Siêu Phàm nhân loại này cũng quá lợi hại, công kích lợi hại, còn có thể thuấn di trong chiến đấu.” Các sinh mệnh luyện kim Siêu Phàm này cũng không có ý chí chiến đấu nữa. Rốt cuộc, tất cả chúng nó đều chiến bại, mỗi con hóa thành bức tượng không nhúc nhích.

Bách Chiến Bí Thất!

Thắng!

Đông Bá Tuyết Ưng nhếch miệng cười. Thật ra ở sau khi giao thủ hắn đã biết muốn thành công thắng đầu tiên có thể ứng đối vây công tiếp đó phải phá vỡ! Mình nếu thân thể thi triển cực điểm xuyên thấu... Như vậy sẽ dễ dàng thắng lợi, cho nên hắn vẫn không vội vã làm như vậy, mà là dốc sức thi triển tất cả thương pháp, muốn mượn dùng chiến đấu có thể hoàn thiện thương pháp của mình.

“May mắn, may mắn ta tìm hiểu đã hơn một năm.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm may mắn.

Lúc trước mình hoàn thành nhiệm vụ Đăng Sơn lộ, bước đầu nắm giữ cực điểm xuyên thấu chân ý sơ hình, khi đó mình nhiều nhất dùng trường thương đâm, lấy ngón tay đâm, dùng chiêu số ‘đâm’ thi triển ra cực điểm xuyên thấu.

Như các chiêu số đập bổ quét, khi đó còn chưa thi triển ra được cực điểm xuyên thấu. Càng đừng nói dùng thân thể thi triển.

Khi đó nếu lập tức xông vào Bách Chiến Bí Thất. Chỉ sợ phải thua!

Mà hơn một năm thời gian qua theo thể hội sâu thêm, tự nhiên nắm giữ cũng càng thêm hoàn mỹ. Tất cả đều có thể hóa thành cực điểm, xuyên thấu tất cả. Binh khí có thể hóa thành cực điểm, thân thể có thể, hoa bay lá rơi tất cả đều có thể!

Nhị phẩm chân ý, chỉ sơ hình đã khủng bố như thế.

“Ha ha. Tốt, tốt, đẹp.” Một tiếng cười to bỗng vang vọng ở trong Bách Chiến Bí Thất.

Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão giả tóc đen đang cười đứng ở nơi đó.

“Ra mắt cung chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói. Người trước mắt chính là Trần Cung chủ. Thật ra Đông Bá Tuyết Ưng vừa tiến vào Bách Chiến Bí Thất, khí linh Tân Hỏa cung đã lập tức báo cho chủ nhân nhà mình, cho nên Trần Cung chủ luôn lặng lẽ xem cuộc chiến! Hiển nhiên nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu, khiến hắn phi thường vui vẻ.

“Nhị phẩm chân ý này quả thật lợi hại, sơ hình đã khá như vậy, ở trong chiến đấu cũng có thể thoải mái xuyên thấu không gian.” Lão giả tóc đen tán thưởng. “Tương lai ngươi nắm giữ đầy đủ chân ý, ta cũng không dám nghĩ nữa! Lúc trước Trường Phong hắn nắm giữ là tam phẩm không gian thiết cát chân ý, có thể so sánh Bán Thần, thậm chí đánh bại Bán Thần Phong Đông. Ngươi một khi nắm giữ, thực lực nhất định là rất cao, tu hành cho tốt, nhanh chóng nắm giữ đầy đủ chân ý, đến lúc đó công khai thiên hạ, cũng không có gì! Hiện tại ngươi vẫn phải hạ mình, ngươi lần này thành công xông qua Bách Chiến Bí Thất, mười vạn điểm cống hiến sẽ cho ngươi, nhưng tin tức này tạm thời giữ bí mật.”

“Ta hiểu.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Mình hiện tại tuy là rất mạnh.

Nhưng ở trước mặt các Bán Thần hủy thiên diệt địa kia, vẫn yếu chút, vẫn phải dựa vào hai vật bảo mệnh hộ thân Hạ tộc ban cho.

Ở một đoạn thời gian này trước khi nắm giữ đầy đủ chân ý, là thời điểm mình tương đối nhỏ yếu, phải cẩn thận chút.

“Ác ma, đối với ngươi coi như là một loại tôi luyện.” Trần Cung chủ cười nói, “Hảo hảo đi thử đi, ở trong chiến đấu ngươi tiến bộ sẽ nhanh hơn! Nhanh chóng nắm giữ đầy đủ nhị phẩm chân ý đi, ta cũng có chút nôn nóng muốn nhìn thấy ngày đó.”

...

Từ Bách Chiến Bí Thất trở về, vẫn lặng yên không một tiếng động, sau khi trở lại phủ đệ, vừa lúc ăn điểm tâm với người nhà.

Người một nhà cùng một chỗ.

Tâm tình Đông Bá Tuyết Ưng cũng vô cùng tốt, mười vạn điểm cống hiến sẽ tăng cường lực lượng bản thân cùng lực lượng Tuyết Thạch thành bảo rất nhiều.

“Chủ nhân, Tĩnh Thu pháp sư đến.” Có thị nữ tiến đến bẩm báo.

Mặc Dương Du nói: “Bảo Tĩnh Thu pháp sư đến cùng dùng điểm tâm đi.”

“Cùng ăn?” Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt. Sinh mệnh Siêu Phàm nào cần ăn điểm tâm gì, mình ăn cùng người nhà, chủ yếu càng là hưởng thụ loại cảm giác gia đình.

“Dù sao không phải người ngoài mà.” Mặc Dương Du cười tủm tỉm.

“Đúng, không phải người ngoài.” Đông Bá Liệt cũng cười ha ha. Một năm qua ở Hạ Đô thành, bọn họ cũng nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu thường xuyên đi đâu cũng có nhau, cũng có thể cảm nhận được thân mật giữa hai người, vợ chồng Mặc Dương Du thậm chí mơ hồ có chút đem Dư Tĩnh Thu coi là con dâu mình. Tuy Dư Tĩnh Thu lớn hơn Đông Bá Tuyết Ưng ba tuổi, nhưng bọn họ vẫn rất hài lòng.

Tuổi thọ sinh mệnh Siêu Phàm đều dài tới khoa trương, chỉ kém ba tuổi đã may mắn rồi, hơn nữa lại là cùng quận, lại là tình đầu ý hợp với nhau, tốt bao nhiêu, đi đâu mà tìm.

Rất nhanh, Dư Tĩnh Thu đến.

“Tĩnh Thu pháp sư, mau ngồi.” Mặc Dương Du vội khách khí nói, tuy làm con dâu nhưng dù sao cũng là Siêu Phàm pháp sư.

“Ra mắt hầu tước, hầu tước phu nhân.” Dư Tĩnh Thu khách khí nói, cũng an vị ở bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng. Nàng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng một cái, lặng yên truyền âm: “Thế nào, thành công rồi?”

“Ừm, thành công rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm trả lời, “Nhưng tin tức này phải giữ bí mật, đừng truyền ra ngoài, ta cũng chỉ nói cho một mình nàng mà thôi.”

“Siêu Phàm Phi Thiên cấp trước sáu mươi tuổi thắng Bách Chiến Bí Thất, chuyện lớn cỡ nào, thế mà yên lặng như vậy. Huynh chiến đấu trở về còn bầu bạn người nhà bình tĩnh ăn điểm tâm.” Dư Tĩnh Thu truyền âm nói, trên mặt cũng mang theo ý cười. Hiển nhiên Đông Bá Tuyết Ưng bảo chỉ nói cho một mình nàng, khiến trong lòng Dư Tĩnh Thu có chút ngọt ngào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.