“Chúng ta mau ngồi xuống.”
Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu tùy ý lựa chọn một chỗ, đều tự khoanh chân ngồi xuống ở trên một cái bồ đoàn.
“Tuyết Ưng lão đệ, các ngươi đến rồi.”
“Bành Sơn đại ca, ta và Tĩnh Thu vừa tới.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy Bành Sơn, Trình Linh Thục cùng Tông Đồ ba người ngồi xuống bên cạnh.
Các Siêu Phàm trong toàn bộ đại điện vừa tiến đến đều lựa chọn một cái bồ đoàn khoanh chân ngồi xuống, còn lặng yên truyền âm nghị luận với nhau.
Đợi sau khi bọn Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào đại khái được thời gian một chén trà nhỏ.
“Ầm ầm ầm ~~~” cửa điện thật lớn chậm rãi khép lại, toàn bộ Siêu Phàm đều nghiêm nghị nhìn tám vị Bán Thần khoanh chân ngồi tận cùng phía trước.
“Các vị đều đã đến đông đủ.” Lão giả tóc đen Trần Cung chủ mở miệng nói, “Tin tưởng các ngươi cũng đoán được mục đích lần này triệu tập các ngươi! Quả thực, là về thâm uyên ác ma.”
“Từ mùa đông năm trước, một vết nứt không gian nối liền hắc ám thâm uyên. Những ngày yên bình của Hạ tộc chúng ta đã kết thúc, rất nhiều ác ma tiến vào quê hương của chúng ta. Bọn chúng tùy ý giết chóc!” Trần Cung chủ nói, “Nếu bọn chúng vẫn tùy ý kiêu ngạo như vậy cũng là chuyện tốt, các Bán Thần Hạ tộc chúng ta cũng có thể đem bọn chúng tiêu diệt hết! Nhưng ác ma vốn hung tàn giảo hoạt, vừa mới bắt đầu bởi vì tham lam đối với linh hồn nhân loại làm bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280059/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.