Trời đông giá rét.
Hạ Đô thành, lầu ba của một tửu lâu lịch sự tao nhã, tuy đã sớm có tuyết đọng cực dày, khí lạnh tràn ngập, nhưng ở trong tửu lâu này lại rất ấm áp.
Một bình rượu ngon ấm áp.
Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu ngồi đối diện nhau, uống rượu trái cây mỹ vị, tùy ý nói chuyện phiếm. Trong lầu ba còn có một số vị khách khác, nhưng khoảng cách chỗ ngồi của mọi người với nhau đều hơi xa. Các Siêu Phàm đều quen biết lẫn nhau, nhiều nhất gật đầu ra hiệu một cái mà thôi, sẽ không đến quấy rầy đối phương. Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu hiển nhiên rất hưởng thụ hoàn cảnh như vậy.
“Tĩnh Thu, ngày hôm qua quan chủ cũng hung hăng khen muội một phen, thứ hạng của muội cũng tăng lên tới thứ tư rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng khen, “Đều nói các pháp sư Siêu Phàm tiến bộ tương đối thong thả, nhưng ta thấy muội tiến bộ rất nhanh.”
Dư Tĩnh Thu cười tủm tỉm, bưng chén rượu nhẹ nhàng uống một ngụm, lúc này khóe miệng mới nhếch lên đắc ý nói: “Sao, huynh cũng xếp hạng nhất rồi, không chấp nhận được người khác cũng tiến bộ một chút sao?”
“Ta không có ý tứ này.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói.
“Nói đùa với huynh thôi! Nói thật, từ sau khi huynh xếp thứ nhất, ta cũng cảm giác nở mày nở mặt rất nhiều, nghiên cứu mô hình pháp thuật tựa như lập tức thông thuận, liên tiếp có đột phá.” Dư Tĩnh Thu cười nói, “Tâm tình thông thuận này, tu hành cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280055/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.