Dư Phong, Trương Bằng, Bộc Dương Ba… cũng chưa xuất hiện loại tình huống này, trong Siêu Phàm rất ít có loại tình huống này xảy ra.
Như Đông Bá Tuyết Ưng thì càng thêm hà khắc, chỉ theo đuổi thương pháp trong lòng mình cuồng nhiệt nhất, hơn nữa ai khuyên bảo cũng vô dụng, tâm niệm vô cùng kiên định.
“Hiện tại có hai biện pháp.” Trì Khâu Bạch nói.
Mắt Tư Đồ Hồng sáng lên.
“Một, làm lại từ đầu.” Trì Khâu Bạch nói, “Đổi một phương hướng tu hành ngươi có thể kiên trì hơn nữa thích.”
“Không nên không nên, ta tu hành hơn ba trăm năm, làm lại từ đầu sao có thể được.” Tư Đồ Hồng lắc đầu, “Một biện pháp khác thì sao?”
“Một cái khác là mài giũa nội tâm của ngươi.” Trì Khâu Bạch nói, “Ví dụ như đi làm một nhà khổ hạnh, hành tẩu bốn phương tôi luyện nội tâm, để tâm mình càng thêm rộng lớn, tâm tính của ngươi thay đổi, ngươi lại đi tìm hiểu ảo diệu hàng ngũ không gian thì hiệu suất tăng lên thật lớn.”
“Khổ hạnh giả?” Trong mắt Tư Đồ Hồng có sự không cam.
Hắn rất xem thường khổ hạnh giả.
Siêu Phàm vốn đã cao cao tại thượng, nhìn xuống vô số con kiến phàm nhân. Vì sao phải làm khổ hạnh giả, hành tẩu ở giữa phàm nhân, còn giống như ăn mày?
“Được rồi, chỉ điểm của ta tạm thời chấm dứt.” Trì Khâu Bạch nói, “Điều ta nói đều chỉ là đề nghị, nên làm như thế nào các ngươi tự mình quyết định.”
“Trường Phong tiền bối, chúng ta còn chưa được chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280042/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.