Chương trước
Chương sau
Dư Tĩnh Thu bước vào đại điện, ánh mắt đảo qua, liền dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng, khóe miệng nàng mang một tia cười.

Rốt cuộc... Ta cũng thành Siêu Phàm, có thể sóng vai đứng chung một chỗ với ngươi rồi.

Các Siêu Phàm cảm ứng đều sâu sắc cỡ nào? Mọi người đều nháy mắt xác định, Tĩnh Thu pháp sư giờ phút này đang nhìn Đông Bá Tuyết Ưng!

Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm nhận được, ánh mắt hai người va chạm.

Loại tư vị này...

Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy nhịp tim tăng tốc.

“Tĩnh Thu muội tử đang nhìn chằm chằm Tuyết Ưng lão đệ, oa, hai người bọn họ đều là quận Thanh Hà nhỉ, chậc chậc chậc... Chỉ sợ có chuyện xưa.” Bành Sơn cười trêu.

“Ta thấy cũng có chuyện xưa, xem ánh mắt Tĩnh Thu muội tử, xem vẻ mặt Tuyết Ưng đệ đệ, ô ô... Ta cũng sắp cảm động rơi lệ rồi.” Trình Linh Thục liền nói.

Đông Bá Tuyết Ưng bị nói đến mức có chút ngượng ngùng.

Dư Tĩnh Thu mỉm cười: “Đông Bá Tuyết Ưng từng cứu mạng ta.”

“Anh hùng cứu mỹ nhân?” Bành Sơn trừng mắt.

“Thật sự có chuyện xưa.” Trì Khâu Bạch cũng lắc đầu.

“Tĩnh Thu, ngươi ngồi xuống trước.” Hải Như Chân nói.

“Vâng, sư phụ.” Dư Tĩnh Thu nói, ngoan ngoãn đến một bên vào ngồi.

Bành Sơn vội hô: “Tuyết Ưng lão đệ, ngươi đừng im lặng chứ, mau nói, rốt cuộc là chuyện gì, anh hùng cứu mỹ nhân như thế nào?”

“Ta lúc trước vừa vặn nhận cùng nhiệm vụ cấp Hắc Thiết với Tĩnh Thu pháp sư.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ở trong nhiệm vụ gặp chút nguy hiểm cùng rắc rối, cuối cùng cũng chỉ ta và Tĩnh Thu pháp sư còn sống, ta cũng là may mắn mới cứu được Tĩnh Thu pháp sư, thiếu chút nữa có thể không cứu được. Thật ra đồng bạn cùng nhiệm vụ, ra tay giúp đỡ cũng là nên làm, không có gì.”

“Chỉ hai người các ngươi sống sót?” Mắt Trình Linh Thục tỏa sáng, “Nghe thực làm người ta động lòng, kế tiếp xảy ra cái gì? Anh hùng cứu mỹ nhân? Mỹ nhân có phải lấy thân báo đáp hay không?”

“Nói cái gì thế.” Bành Sơn trừng mắt, “Tĩnh Thu muội tử là loại nữ tử tùy ý đó sao? Hẳn là trái tim thầm hứa hẹn, sau đó nước chảy thành sông. Tĩnh Thu muội tử, Tuyết Ưng lão đệ, ta nói đúng không?”

Bên cạnh, các Siêu Phàm khác còn ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.

“Được rồi được rồi, đừng trêu đồ nhi của ta nữa.” Hải Như Chân thì liên tục nói, “Tĩnh Thu lần đó nhiệm vụ qua đi, liền luôn luôn ở Trường Phong học viện, về sau nghe nói Tuyết Ưng lão đệ rơi vào Hắc Phong uyên.”

Mọi người cũng đều là nói giỡn mà thôi.

Ồn ào một trận, liền đổi cái đề tài.

Ăn uống tùy ý trò chuyện, rất nhanh đã tới Siêu Phàm sinh tử chiến, dù sao mặc kệ là Viên Thanh, hay Dư Tĩnh Thu, đều cần nghênh đón Siêu Phàm sinh tử chiến của bọn họ.

“Viên Thanh tiểu đệ đệ, ngươi bước vào Siêu Phàm cũng rất trẻ tuổi, phải lấy Tuyết Ưng hắn làm mục tiêu, hắn chính là thắng chín trận.” Trình Linh Thục nói, “Ta yêu cầu không cao, ngươi thắng sáu trận là được rồi.”

“Linh Thục muội muội, xem ra lần trước cược Siêu Phàm sinh tử chiến của Tuyết Ưng lão đệ, ngươi thắng một khoản lớn, còn muốn tiếp tục thắng.” Bành Sơn cười tủm tỉm nói, “Nhưng Viên Thanh hắn lại không có thái cổ huyết mạch, thắng sáu trận không dễ dàng.”&“Chính bởi vì không dễ, tỉ lệ cược mới lớn.” Trình Linh Thục nói.

“Chỉ biết cược, cược nhiều, nhất định sẽ lỗ vốn.” Tử Xa Cốc Phong lắc đầu nói.

“Ngươi đây là hâm mộ ghen tị, ta lần này cược không nhiều, cũng chỉ một trăm cân nguyên thạch. Lần trước Tuyết Ưng đệ đệ trận đó ta thắng... Cũng đủ thua vài lần.” Trình Linh Thục đắc ý nói, “Mà một khi thắng, chậc chậc chậc.” Trình Linh Thục cũng là một nữ pháp sư, làm pháp sư rất thông minh, cho dù đi cược, cũng có tiết chế.

Đánh cược trong Hạ Đô thành, bình thường thua nhiều nhất vẫn là các Siêu Phàm kỵ sĩ.

“Tĩnh Thu muội muội, ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng mấy trận?” Trình Linh Thục vội hỏi.

Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng lắc đầu mỉm cười nói: “Ta một chút nắm chắc cũng không có, nói không chừng trận đầu đã thua rồi.”

“Ngươi còn sớm lắm, còn có gần một năm thời gian chuẩn bị.” Trì Khâu Bạch nói, “Một năm thời gian này có lẽ có thể có đột phá, thắng năm sáu trận cũng không phải không có khả năng. Như Tuyết Ưng, ở trong quá trình Siêu Phàm sinh tử chiến còn có thể lâm trận đột phá, đạt tới Vạn Vật cảnh tầng thứ hai. Đúng rồi, Tuyết Ưng, lúc trước ngươi là Vạn Vật cảnh tầng thứ hai, ngươi nay hẳn là đã Vạn Vật cảnh tầng thứ ba rồi chứ.”

“Thủy, hỏa hai loại ảo diệu, là Vạn Vật cảnh tầng thứ ba.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu nói.

“Ta đánh giá cũng thế, ngươi vừa trở thành Siêu Phàm đã Vạn Vật cảnh tầng thứ hai, lấy thiên phú của ngươi, cũng không sai biệt lắm.” Trì Khâu Bạch gật đầu, “Thủy hỏa hai loại ảo diệu là ảo diệu sinh khắc lẫn nhau, hai loại ảo diệu dựng dưỡng Siêu Phàm đấu khí, ngươi chỉ sợ không cần bao lâu có thể bước vào Thánh Cấp.”

“Đừng nói như vậy được không! Chúng ta đây còn có một đám Phi Thiên cấp Siêu Phàm!” Đổng Ngọc bất đắc dĩ nói.

“Thực làm người ta bất lực. Ta vì bước vào Vạn Vật cảnh tầng thứ hai, đã tiêu phí một trăm sáu mươi năm, đến nay cũng chưa thể bước vào Vạn Vật cảnh tầng thứ ba.” Tông Đồ thở dài.

“Yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt.”

Bọn họ ai cũng thổn thức.

Thật sự thổn thức.

Bình thường vừa trở thành Siêu Phàm, có một số thậm chí cũng chỉ là thiên nhân hợp nhất, ngay cả Vạn Vật cảnh tầng thứ nhất cũng chưa đạt tới. Cũng có bộ phận đạt tới Vạn Vật cảnh tầng thứ nhất!

Muốn đạt tới tầng thứ hai... Bình thường đã rất khó. Tiêu phí trên trăm năm là tình huống bình thường.

Muốn đạt tới tầng thứ ba càng thêm gian nan, tiêu phí năm sáu trăm năm cũng rất bình thường.

Lúc này dựng dưỡng Siêu Phàm đấu khí sẽ có hi vọng đột phá, nhưng chỉ một loại ảo diệu bình thường của Vạn Vật cảnh tầng thứ ba dựng dưỡng, hao phí thời gian rất dài, có một số đến chết cũng chưa thể đột phá. Mà Đông Bá Tuyết Ưng đã có thủy hỏa hai loại ảo diệu có chút sinh khắc đồng thời dựng dưỡng, hiệu suất tăng gấp mười, sợ là trong hai ba mươi năm sẽ có hy vọng bước vào Thánh Cấp.

Mọi người đều không thể ghen tị! Bởi vì người ta ở lúc Siêu Phàm sinh tử chiến đã Vạn Vật cảnh tầng thứ hai, có thể so sánh sao?

“Thánh Cấp?” Đông Bá Tuyết Ưng lại rất bình tĩnh.

Nán lại lâu ở Xích Vân sơn thế giới, bị hai vị Bán Thần Cung Ngu, Tư Không Dương thuyết giáo, đã tiềm thức cho rằng Thánh Cấp không tính là gì.

...

Hai tháng sau.

Tân Hỏa cung, Sinh Tử điện.

Nơi này đang cử hành Siêu Phàm sinh tử chiến phi thường náo nhiệt, nhân vật chính là tân tấn Siêu Phàm ‘Viên Thanh’ cực kỳ trẻ tuổi. Viên Thanh quá trẻ tuổi, cũng rất tiếp cận với Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước, tự nhiên cũng hấp dẫn rất nhiều Siêu Phàm tới quan sát. Ngay cả Bán Thần cũng đến nhiều! Các phàm nhân Hạ Đô thành càng người ta tấp nập, toàn bộ Sinh Tử điện đều sôi trào.

“Đẹp.”

Trì Khâu Bạch, Bành Sơn, Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu, Hải Như Chân… một đám Siêu Phàm An Dương hành tỉnh cùng một chỗ, ở khu vực khán đài phía đông, quan sát chiến đấu tiến hành trong sân.

Thực lực Viên Thanh thật sự rất kinh diễm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.