“Tư Đồ Hồng sư huynh, đủ rồi.” Đô Nhu Nhu nói.
Tư Đồ Hồng lúc này mới nhịn xuống, chỉ là vẫn cười khẩy, luôn liếc xéo Đông Bá Tuyết Ưng, lười nhìn thẳng.
“Tuyết Ưng sư đệ, ngươi sao lại làm bậy như vậy, ài.” Đô Nhu Nhu cũng rất thất vọng.
“Lão đệ.” Bộc Dương Ba ôm Đông Bá Tuyết Ưng, cười nói, “Ta nhiều năm như vậy luôn là hạng nhất đếm ngược, không ngờ cuối cùng xếp đếm ngược thứ hai, ha ha.”
“Ta đếm ngược hạng ba.” Dư Phong nói thầm nói.
“Ta đếm ngược hạng tư.” Trương Bằng cười.
Đông Bá Tuyết Ưng yên lặng nhìn.
Chỉ có lúc không như ý, mặt mũi thật của một số người mới sẽ lộ ra. Lúc trước mình được nhận định không có gì bất ngờ xảy ra hầu như nhất định có thể thành Bán Thần, tự nhiên ai cũng đối với mình vô cùng tốt.
Nhưng hiện tại?
Bộc Dương Ba, Dư Phong, Trương Bằng đối với mình rất chân thành như cũ, Đông Bá Tuyết Ưng có thể cảm nhận được. Đô Nhu Nhu sư tỷ hiển nhiên rất thất vọng. Văn Vĩnh An tương tự duy trì chút khoảng cách với hắn. Vu Thương thì đứng ở góc, cô tịch một mình, không hé răng.
Tư Đồ Hồng là một người biểu hiện rõ ràng nhất, loại châm chọc khinh thường đó, hiển nhiên không chút che dấu.
Mà ‘Trác Y sư tỷ’ quá khứ rất thân cận với mình lại đứng ở xa xa, nhẹ nhàng lắc đầu, lại căn bản lười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng nữa. Nàng quá khứ rất thân cận với Đông Bá Tuyết Ưng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280028/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.