“Ầm.”
Bốn cánh tay của ác ma Lạp Phất Đạt như nhiều tầng phòng ngự, chỉ một bàn tay trong đó vỗ ở trên mũi thương, đã đẩy lui một thương này của Đông Bá Tuyết Ưng, ác ma Lạp Phất Đạt thì thân thể chỉ thoáng dừng một chút.
“Lực lượng mạnh hơn ta, đại khái mạnh hơn khoảng năm thành.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng lập tức có phán đoán.
Soạt soạt soạt...
Hai bên nhanh chóng giao thủ.
Trường thương tung bay, hoặc công hoặc phòng, giọt nước không lọt, mà bốn cánh tay của ác ma Lạp Phất Đạt lại là lần lượt đánh tới. Hắn không hổ là trời sinh sở trường giết chóc, tuy cảnh giới của hắn chưa đạt tới Vạn Vật cảnh, nhưng kỹ xảo lại phi thường hoàn mỹ, thậm chí kết cấu móng vuốt bốn cánh tay của hắn cũng phi thường sở trường chiến đấu, vuốt sắc có thể cào, có thể rạch như lưỡi đao! Bổ! Cũng có thể móc lấy như móc câu! Thậm chí có thể dùng để kẹp binh khí!
Bốn cánh tay cùng nhau công kích, may mắn trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng mang theo xoay tròn mãnh liệt, quỷ dị khó lường, không bị đối phương kẹp binh khí.
Giao thủ mấy chục hiệp.
Đông Bá Tuyết Ưng, ác ma Lạp Phất Đạt đều có nhận biết đại khái đối với đối thủ của mình! Hai người bọn họ đều chưa bùng nổ thực lực mạnh nhất, đều là phi thường cẩn thận thăm dò thủ đoạn của đối thủ trước, dù sao ‘Sát chiêu’ chỉ có ở một số thời khắc mấu chốt hoặc là thời khắc rất đột nhiên đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280009/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.