Nhưng ai cũng có thể nhìn ra, Đông Bá Tuyết Ưng ở cửa dưới tuyệt đối, hắn căn bản không uy hiếp đến tên thổ dân Siêu Phàm tóc xanh kia, hoàn toàn bị áp chế bắt nạt!
Ở khu vực góc khán đài phía đông.
Lão thái thái lưng còng giờ mới lộ ra một nụ cười: “Ta đã nói mà, tiểu tử này trẻ tuổi như vậy, có thể thắng đến trận sáu đã khá rồi!”
“Diệp đại mỹ nữ, lúc trước ngươi đã nói tiểu tử này không thắng được sáu trận.” Lão giả gầy đầu trọc Triều Thanh lại đắc ý nói, “Hiện tại Đông Bá Tuyết Ưng tuy ở hạ phong, nhưng thái cổ huyết mạch của hắn còn chưa từng bùng nổ, một khi bùng nổ, tin tưởng thắng trận thứ sáu này là không có vấn đề.”
“Hừ, hắn là dựa vào thái cổ huyết mạch! Nếu không có thái cổ huyết mạch, hắn căn bản không thắng được sáu trận.” Diệp lão thái thái hừ lạnh nói.
Triều Thanh cười đến miệng cũng ngoác lệch đi: “Ha ha ha... Đại mỹ nữ à, ngươi cũng đừng quên, chúng ta vừa rồi cược là Đông Bá Tuyết Ưng có thể thắng sáu trận hay không. Ngươi nói hắn không thắng được, ta nói hắn thắng được! Mặc kệ hắn có phải dựa vào thái cổ huyết mạch hay không, chỉ cần hắn thắng được trận thứ sáu, một lần đánh cược này ta thắng. Mười vạn cân nguyên thạch của ngươi phải thuộc về ta!”
“Về ngươi thì về ngươi, ta nói ngươi lão đầu thối này, cũng sắp chết rồi, cần mười vạn cân nguyên thạch có tác dụng cái rắm?” Diệp lão thái thái khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280001/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.